Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 469: Sớm muộn gì cũng chết

“Tiểu Thảo, yêu cầu của tôi đối với cô cũng không cao tí nào, cô nghĩ đến chị dâu cô xem, ở nhà có phải cũng phải giặt quần áo và nấu cơm, còn phải trông con, nào có người phụ nữ nào không phải như thế? Cô chỉ vừa mới kết hôn, vẫn chưa thích ứng mà thôi.”
Lục Thảo nghĩ ngợi, cúi đầu tiếp tục nhóm lửa với vẻ chán chường.
Cũng không biết đã xảy ra chuyện gì mà đột nhiên cô ta có hơi hối hận, lúc còn ở nhà, cô ta nào cần làm nhiều việc như thế, sau khi gả đi việc gì cũng là cô ta làm.
Nấu cơm xong, Châu Văn Thanh cắn một miếng bánh, bánh làm từ hỗn hợp lương thực phụ và rau dại, vừa nuốt vào đã thấy đau hết cả họng.
Mặt anh ta đen như đít nồi, miệng oán trách: “Ngày nào cũng ăn mấy thứ này, sớm muộn gì cũng chết.”
Lục Thảo không nói gì cả.
Hai người ăn cơm xong lại bò lên giường ngủ, bọn họ đã kết hôn được ba ngày rồi, Châu Văn Thanh xưa nay đều là ngả đầu xuống đã ngủ ngay.
Lục Thảo lại ôm anh ta: “Văn Thanh, anh muốn con trai hay là con gái?”
Châu Văn Thanh: “…”
Từ tối hôm kết hôn đó đến tối nay, ban ngày Lục Thảo đổ mồ hôi, buổi tối cũng không tắm, một mùi mồ hôi nồng nặc khiến Châu Văn Thanh phải nín thở.
“Đói sắp chết rồi còn sinh con trai con gái cái gì, lỡ sinh ra rồi không nuôi được thì phải làm sao?” Châu Văn Thanh hất tay cô ta ra: “Đừng nghĩ đến mây thứ vô dụng này nữa, mau đi ngủ đi.”
“Nhưng em muốn sinh con, kết hôn rồi chung quy vẫn phải sinh con chứ.”
“… Cô là một người phụ nữ, sao cứ luôn nghĩ mấy chuyện này thế.” Châu Văn Thanh ngồi bật dậy: “Nào có người phụ nữ nào cả ngày muốn đàn ông!”
Châu Văn Thanh bốc lửa giận ngút trời, giống như hành động của Lục Thảo đã chạm đến giới hạn không nên có.
Lục Thảo bị nói đến hơi đỏ mặt, cô ta nắm chăn: “Nhưng hai chúng ta đã kết hôn rồi.”
“Kết hôn cũng không thể luôn nghĩ đến mấy chuyện này được, Lục Thảo, cô là một cô gái bình thường, không phải là mấy cô gái không đường hoàng đó, người đọc sách chúng tôi không ham thích mấy chuyện này cho lắm, người xưa đều nói ‘nói chuyện yêu đương thì được, nhưng không thể vượt quá giới hạn của lễ giáo’!”
Lục Thảo nghe mà mơ hồ, hình như cô ta hiểu ý của Châu Văn Thanh rồi.
Những cô gái muốn làm mấy chuyện này hoặc là thích làm mấy chuyện này đều là người không đường hoàng.
Trời tối rồi, Lục Thảo có hơi không ngủ được, cô ta mở mắt nhìn trần nhà.
Cũng không biết có chỗ nào đó không đúng mà cô ta càng ngày càng hối hận vì đã gả cho Châu Văn Thanh.
Nghĩ cẩn thận lại, hình như cô ta không thích làm việc.
Lục Thảo nghĩ một tối, cảm thấy vấn đề là ở mình.
Gả cho người ta hình như nên giống như cô ta vậy.

Lục Giai Giai thắp đèn dầu, nhìn hai khúc vải trên giường.
Cô càng nghĩ càng cảm thấy lúc đó mình bị Tiết Ngạn mê hoặc nên trực tiếp nhét vải vào trong tủ.
Lục Giai Giai cảm thấy mình cần phải bình tĩnh hơn.
Cô thổi tắt đèn dầu, nằm trên giường rất nhanh đã ngủ.
Trong mơ, trong đầu cô vang lên những mục cần chú ý khi kết hôn mà Tiết Ngạn đã đọc cho cô vào ban ngày.
Kết hôn, kết hôn, kết hôn…
Lục Giai Giai nằm mơ một tối, ban ngày có hơi mất tinh thần, gục đầu đi làm việc.
Khi đi qua cửa nhà bà Tiền, trong cửa truyền ra tiếng chửi mắng.
Bà Tiền ngã một cái, sau khi đưa về nhà thì liệt, bây giờ đại tiểu tiện không thể tự lo liệu, toàn bộ đều dựa vào con dâu hầu hạ.
Con người bà ta chanh chua, lại cực kỳ trọng nam khinh nữ, ngày thường không tử tế với con dâu, không phải bới móc thì là đánh chửi.
Cũng không biết có phải từng bỏ hai đứa con gái chết đói hay không mà thần kinh có vấn đề.
Cứ nói hai đứa con trước của con dâu chắc chắn đều là cháu gái, không thể nuôi, vừa khóc vừa làm ầm lên giở thủ đoạn khiến con dâu sảy thai.
Con dâu hận bà ta đến nghiến răng nghiến lợi, bây giờ liệt rồi, con dâu cũng không kiêng dè gì nữa, nhà họ Tiền thi thoảng lại truyền tới tiếng chửi mắng.
Lần đầu tiên Lục Giai Giai nghe thấy mấy thứ này cũng vô cùng ngạc nhiên, không ngờ vậy mà lại trọng nam khinh nữ đến mức độ này, chỉ vì suy đoán của bản thân mà hại chết hai đứa trẻ.
Bây giờ báo ứng tới rồi, Lục Giai Giai cảm thấy là thiện ác hữu báo, chỉ là thương hai đứa trẻ còn chưa ra đời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận