Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 389: BUG hoàn toàn biến mất rồi

Cô ta không thể lại gần Lục Giai Giai mà chỉ có thể há miệng chửi bới với vẻ hung dữ ác động: “Trả cơ thể của tao lại cho tao, tao mới là Lục Giai Giai, tại sao mày lại tiến vào cơ thể của tao, tại sao lại cướp cơ thể của tao đi?”
“Mày cướp nó đi một lần còn chưa đủ sao? Vậy mà lại cướp cơ thể của tao đi tiếp, mày trả cơ thể của tao cho tao ngay, trả cho tao…”
Cô ta hoàn toàn bất chấp hình tượng của mình, giống như một kẻ điên muốn cất bước lao tới.
“…” Lục Giai Giai đã đoán ra được thân phận của người trước mặt, cô đáp một cách rất bình tĩnh: “Trình Ánh Huyên phải không?”
Trình Ánh Huyên duỗi cổ tới gào lên giận dữ: “Không, tao là Lục Giai Giai, Trình Ánh Huyên chỉ là kiếp trước của tao, tao mới là chủ nhân của cơ thể này, tại sao mày lại cướp cơ thể của tao đi?”
“Tôi cướp cơ thể của cô? Lẽ nào không phải là cô cướp cơ thể của tôi hay sao?” Lục Giai Giai chậm rãi đi đến quan sát Trình Ánh Huyên thật cẩn thận: “Cô dùng cơ thể của tôi nhiều năm như vậy mà còn mặt mũi kêu gào đây là cơ thể của cô, nếu đây thật sự là cơ thể của cô, tại sao cô lại lớn lên như vậy hả?”
“Như vậy gì?” Trình Ánh Huyên sững sờ, lại hơi hoảng hốt khi nhìn thấy gương mặt của Lục Giai Giai, một suy nghĩ đột nhiên xuất hiện trong đầu cô ta.
Cô ta vẫn luôn cho rằng chủ nhân của cơ thể này đã chết từ lâu rồi, người trước mặt cũng chỉ là một kẻ xuyên việt.
Lẽ nào người trước mặt này mới là Lục Giai Giai thật sự sao? Sao có thể như vậy được, nếu cô ta đã xuyên việt vậy Lục Giai Giai chân chính chắc hẳn đã chết rồi.
Cô ta là người xuyên việt, cô ta chắc hẳn sẽ có hào quang của nhân vật chính, tất cả đàn ông đều nên xoay quanh cô ta, cô ta sẽ có được người đàn ông có tiền, có địa vị và ưu tú nhất.
Lục Giai Giai chớp mắt, cười rất ngoan: “Cô muốn biết mình lớn lên thế nào không?”
Cô nhìn xung quanh, hai tay chắp sau lưng: “Không biết đây có phải là giấc mơ của tôi hay không, nếu đây thật sự là trong mơ của tôi, vậy chẳng phải muốn có gì thì có cái đấy hay sao? Bây giờ cô đã xuất hiện ở nơi này, lẽ nào là bên trên muốn tôi tới xử lý một BUG là cô chăng?”
Lục Giai Giai quay đầu cười càng ngọt ngào hơn nhưng trong mắt lại toát ra vẻ lạnh lùng, Trình Ánh Huyên rụt cổ lại, cô ta nhìn Lục Giai Giai với vẻ ác độc: “Cho dù mày là chủ nhân của cơ thể này thì đã sao? Tao đã ở cơ thể này nhiều năm như vậy rồi? Cơ thể này đã sớm nên là của tao, hơn nữa, tao đã cố gắng nhiều như thế, đã bám được vào nam chính của thế giới này rồi.”
“Đồ ngu nhà mày, không bằng cho tao cơ thể của mày, tao có thể cho cơ thể này được hưởng thụ tài phú và quyền lợi tốt nhất!”
“Cô nói là Châu Văn Thanh ấy hả?” Nụ cười của Lục Giai Giai chợt tắt ngúm: “Cô mới là đồ ngu, đến bây giờ vẫn chưa biết tác dụng của mình chỉ là một bàn đạp, là nữ phụ bia bỡ đạn có kết cục thê thảm ở giai đoạn đầu thôi sao?”
Trong tay cô đột nhiên xuất hiện một cái gương, giơ tay đặt đến trước mặt của Trình Ánh Huyên: “Cô đã nhìn rõ chưa? Đây mới là cô, cô chiếm cơ thể của tôi, tiêu xài hoang phí tất cả những thứ mà tôi cố gắng mới có được, đồ mặt dày ác độc có thả xuống đất cũng chẳng ai thèm giẫm!”
“Đây không phải tao, đây không phải tao!” Trình Ánh Huyên nhìn gương mặt trong gương đó rồi lại nhìn Lục Giai Giai: “Gương mặt này của mày mới là của tao!”
“Vậy thì nhìn rõ một chút đi!” Lục Giai Giai duỗi tay túm tóc của Trình Ánh Huyên, vừa vung tay đã xuất hiện một cái gương to hơn: “Nhìn rõ chưa hả? Trình, Ánh, Huyên!”
Trong mơ thật sướng, muốn làm gì thì làm cái đó, nhưng chuyện ngày hôm nay chắc chắn cũng có bàn tay của thiên đạo nhúng vào.
Là cho cô trút giận sao? Hay là muốn cô giết chết Trình Ánh Huyên này!
Trình Ánh Huyên muốn cào mặt Lục Giai Giai nhưng Lục Giai Giai là chủ nhân của cơ thể này, cô ta hoàn toàn không thể đả thương được cô.
Trình Ánh Huyên nhìn bản thân trong tấm gương trước mặt rồi ngã quỵ xuống đất.
Cô ta lẩm bẩm: “Tao là Trình Ánh Huyên thì đã sao hả? Nếu không phải có tao, mày có thể ở bên Châu Văn Thanh được sao? Anh ấy chính là nam chính của thế giới này, tương lai sẽ sở hữu toàn bộ thế giới, nếu không phải có tao bám riết không tha, mày có thể có được người đàn ông ưu tú như thế sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận