Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 349: Mưu kế của Tiết Ngạn

Cái bánh quy trong tay Lục Giai Giai suýt chút nữa thì rớt mất, cô chớp mắt, sao cảnh này có hơi quen thuộc thế nhỉ?
Sao lại giống Trình Ánh Huyên đã chiếm cơ thể của cô như vậy, lúc trước không phải Trình Ánh Huyên không muốn gả cho Tiết Ngạn cũng đã dùng cách này hay sao?
Lục Thảo học được phương pháp của Trình Ánh Huyên sao?
Nhưng Trình Ánh Huyên thông minh hơn Lục Thảo nhiều, chí ít thì cô ta cũng là lén lút tìm tới Tiết Ngạn chứ không phải chạy thẳng tới nhà trai cãi cọ một cách quang minh chính đại.
Vì chạy đi cãi nhau danh tiếng chắc chắn sẽ hỏng bét, hoặc là nói… Lục Thảo chỉ muốn làm hỏng danh tiếng của mình, sau đó khiến bác gái cả Lục không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể gả cô ta cho Châu Văn Thanh.
Nhưng cách này cũng ngu quá rồi, hủy hoại danh tiếng của mình, cho dù cô ta có gả cho Châu Văn Thanh chắc chắn cũng sẽ bị người khác coi thường.
Mẹ Lục từng trải qua sóng gió cũng đứng hình, bà ta có hơi khó tin: “Cháu nói Lục Thảo chạy tới nhà họ Trương làm loạn sao?”
Cô ta điên rồi sao? Nhà họ Trương cũng chưa đính hôn với cô ta, bây giờ hai nhà chẳng có quan hệ gì cả, cô ta chạy tới đó làm loạn cái gì, ầm ĩ cái gì hả?
Không biết sợ là còn tưởng người nhà họ Lục có bệnh tâm thần.
“Chị cả đâu?” Mẹ Lục vội vàng đi ra ngoài, Lục Giai Giai cũng nhanh chóng buông bánh quy giòn trong tay xuống, đi theo sau mẹ Lục.
“Mẹ cháu ngất xỉu rồi, bây giờ không biết đã tỉnh hay chưa, cháu cũng không biết phải làm thế nào nữa.” Cả đời này chị dâu cả cũng chưa từng cạn lời đến thế, người hơi có chút thể diện đều sẽ không làm ra loại chuyện này.
Hoàn toàn vượt quá phạm vi suy nghĩ của đầu óc bình thường rồi.
Khi mẹ Lục đi đến cửa nhà bác gái cả Lục thì bác gái cả Lục cũng cầm cái gậy thô bằng cánh tay trong tay, đôi mắt đỏ ngầu đi từ cổng nhà ra đây.
Hôm nay bà ta phải đánh chết đứa nghiệt chủng này.
Hôm nay bác cả Lục cũng ở nhà nghỉ ngơi, cả người ông ta giống như bị sét đánh trúng một cái, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, nhất định phải lôi được con ranh chết tiệt Lục Thảo này về.
Mẹ Lục cũng biết bây giờ có nói nhiều cũng vô dụng, chỉ có thể đi lên đỡ bác gái cả Lục, bà ta thở dài một tiếng: “Con cái không hiểu chuyện, vẫn nên chú ý giữ gìn sức khỏe của mình hơn, cả gia đình lớn này vẫn cần chị chống đỡ nữa.”
“Đại Nha, thím không biết trong lòng tôi khổ thế nào đâu, thím nói xem sao tôi lại sinh ra đứa con gái như vậy chứ? Thật đúng là xúi quẩy tám đời.” Bác gái cả Lục rơi nước mắt như mưa, bà ta nhìn Lục Giai Giai ở bên cạnh vừa ngoan vừa ưa nhìn: “Thím nói xem sao Giai Giai không phải con gái tôi chứ? Nếu như tôi có đứa con gái ngoan như vậy thì tốt rồi.”
Lục Giai Giai: “…”
Mẹ Lục mặt mày nặng nề, bà ta rất thích khen con gái nhà mình trước mặt người khác, nhưng không thích người khác giành con gái với bà ta.
Có điều, bây giờ bác gái cả Lục đã đau lòng thành ra thế này rồi, mẹ Lục đành cưỡng chế không chửi lại đối phương.
Bà ta chỉ có thể đảo trắng mắt.
Đáng tiếc, Lục Giai Giai là con gái của bà ta, người khác có thể sinh ra đứa con gái xinh xắn như vậy được sao? Nhà họ Lục bọn họ cũng không điều kiện bẩm sinh này đâu.
Sở dĩ con gái bà ta lớn lên xinh đẹp là vì giống bà ngoại cô, là vì bản thân con gái của bà ta biết lớn!
Mẹ Lục không nói gì mà kéo Lục Giai Giai ra sau lưng mình: “Chị cả, vẫn nên đi xem chuyện của Tiểu Thảo trước đã, còn không đi nữa chỉ sợ sẽ náo loạn mất.”
“Đúng, đúng.” Bác gái cả Lục nhìn người chồng đã sớm đi phía trước, vội vàng đuổi theo.
Lục Giai Giai cũng chạy bước nhỏ theo sau mẹ Lục.

Mấy hôm nay Lục Thảo vẫn luôn bị bác gái cả Lục nhốt ở nhà, bây giờ trên mặt còn có dấu cành liễu, cô ta cực kỳ hận nhà họ Trương.
Nếu không phải nhà họ Trương liên tiếp thăm dò tin tức thì mẹ cô ta cũng không có khả năng vừa đánh vừa chửi cô ta, cứ bắt cô ta phải chấm dứt với Châu Văn Thanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận