Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 847: Vòng đầu tiên: Một trăm người chỉ còn lại ba mươi 1

Anh ta sải bước chân đi tới, lại đột nhiên bị Lục Thảo kéo áo.
“Cô làm gì thế?”
“Đó… đó có phải là Lục Giai Giai không?” Đôi mắt của Lục Thảo nhìn chằm chằm vào bóng người cách đó không xa.
Cả người cô ta sững sờ, Lục Giai Giai cho dù ở đâu cũng đều là sự tồn tại chói mắt, liếc mắt nhìn qua đám đông một cái cũng có thể chú ý đến cô.
“Lục Giai Giai!” Châu Văn Thanh cũng nhìn qua đó.
Xung quanh có sinh viên đi qua bên cạnh bọn họ, lẩm bẩm: “Cuộc thi ngoại ngữ quốc tế sắp bắt đầu rồi, người hướng dẫn kêu chúng ta đi xem thực lực của sinh viên mùa một, nhưng tôi cảm thấy chắc hẳn rất khó, lớn như vậy rồi, học một môn ngoại ngữ khác chắc chắn không phải là một chuyện dễ dàng.”
“Tôi đoán bọn họ cũng mới học có một năm rưỡi, nghe nói làm rất lớn, nếu như tanh bành thì cũng nực cười lắm.”
Cuộc thi ngoại ngữ quốc tế? Châu Văn Thanh nhìn về phía màn hình ở chính giữa, anh ta nhớ hôm qua lúc người hướng dẫn họp có nói qua.
Anh ta nhìn màn hình với vẻ ngơ ngác.
Lúc này, cái loa trên cùng vang lên, trên màn hình xẹt qua một dòng điện, nối thẳng đến trường thi.
Giọng nữ bên ban tổ chức giới thiệu chương trình: “Cuộc thi ngoại ngữ quốc tế đầu tiên, trường thi đại học liên hợp thủ đô, chín giờ chính thức bắt đầu!”
Mấy giám khảo trong màn hình ngồi xuống, cúi đầu xem tài liệu, sau mười mấy giây có nữ sinh đầu tiên bước vào.
Nữ sinh đó cúi người, chỉ nói số báo danh của mình, không cho phép nói tên thật của mình.
“Rút một tờ giấy.” Giám khảo lấy mấy tờ giấy ra, cho nữ sinh đó rút ngay tại hiện trường.
Nữ sinh lau mồ hôi trong lòng bàn tay, thở gấp vài hơi rồi đi lên, ngón tay do dự nhiều lần rồi mới rút một tờ trong số đó.
Một giám khảo nữ trong số đó trực tiếp phát biểu bằng tiếng Anh: “Please play on the spot according to the test questions.” (Căn cứ theo đề thi phát huy tại hiện trường)
Bạn học nữ khẩn trương đến mức cái hiểu cái không, cô ta liếc mắt nhìn đề thi trên tay mình, theo bản năng lau mồ hôi trên trán.
[Mượn sách ở thư viện.]
Nữ giám khảo thấy bạn học nữ khẩn trương, chỉ sợ vòng đầu tiên đã hỏng bét nên chỉ có thể trao đổi bằng tiếng Trung trước.
Bà ta chỉ về phía một giám khảo nam trong số đó: “Bây giờ ông ấy là quản lý thư viện, mời bạn phát huy tự nhiên.”
Giọng của giám khảo nữ vừa dứt, mấy nhân viên công tác phía sau đã cầm máy quay rất to từ từ lại gần, bây giờ máy quay đều vô cùng to, phải mấy người mới có thể di chuyển được.
Bạn học nữ nào đã từng thấy trường hợp này bao giờ, mấp máy môi mấy lần mới thành tiếng, cô ta chỉ có thể nghĩ đến ngữ pháp đơn giản nhất, nhưng vẫn lắp bắp “I want to… to… borrow this book.” (Tôi muốn mượn quyển sách này.)
Khẩu âm của cô ta vốn không tốt, lại cộng thêm khẩn trương, giám khảo nam nhiều lần suy đoán mới nghe hiểu lời của cô ta.
Toàn bộ những chuyện vừa rồi đều phát sóng trực tiếp trên màn hình, những sinh viên đặc biệt đứng đợi bên dưới màn hình đều lắc đầu: “Tôi thấy hoàn toàn không tổ chức được gì đâu, viết tay được nhưng miệng không biết nói cũng vô dụng, tôi nghe nói một vòng cuối cùng trực tiếp ra đề toàn bằng tiếng Anh, không chỉ thi tiếng Anh mà còn thi dùng não nữa, làm sao có khả năng đi tiếp được.”
Châu Văn Thanh dừng lại không đi nữa, cũng nhìn chằm chằm vào màn hình, Lục Thảo dường như cũng đoán ra được gì đó, cô ta nhìn bạn học nữ lắp bắp trên màn hình.
Lục Giai Giai chắc hẳn cũng học tiếng Anh được một năm rưỡi, chắc chắn cũng chẳng ra làm sao cả đâu.
Nhiều năm như thế cô ta vẫn chưa từng thấy qua cô bị chế nhạo.
Ngón tay của Lục Giai Giai chống má ngồi ở bên ngoài, mười mấy thí sinh ở bên ngoài cũng không biết tình hình bên trong, chỉ có thể ngồi ở đây đợi.
Cô liếc mắt nhìn xung quanh, ngón tay nhàm chán vẽ vòng tròn lên mặt sách.
Sau vài phút, bạn học nữ túa mồ hôi đầm đìa, sắc mặt tái nhợt đi ra ngoài.
Giám khảo bên trong đưa mắt nhìn nhau.
Đây mới là vòng đầu tiên, câu hỏi đã đơn giản nhất rồi, phải biết sau đó sẽ toàn là ma quỷ ra đề.
Người bên trong lần lượt đi vào, trước Lục Giai Giai có sáu người, mỗi một người đi ra đều có sắc mặt hơi khác thường.
Có một hai người phát huy bình thường, những người khác đều nói chuyện ngắc ngứ, ra ngoài rồi mà đầu óc vẫn trống rỗng, hoàn toàn không biết mình đã nói gì.
Đến lượt Lục Giai Giai, cô chậm rãi đứng dậy đi vào trong.
Trong màn hình bên ngoài dần hiện ra một dáng người duyên dáng, Lục Giai Giai đã xuất hiện trước mặt mọi người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận