Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 416: Cô ngậm máu phun người

“Cô ngậm máu phun người!” Châu Văn Thanh kích động nhìn Lục Thảo: “Cô cũng không thèm nhìn xem bản thân cô thế nào, tôi xé áo của cô? Cô có cởi trần đứng trước mặt tôi thì tôi cũng không thèm nhìn lấy một cái!”
“Thằng khốn nạn!” Anh cả của Lục Thảo trực tiếp vung một quyền đánh ngã Châu Văn Thanh: “Mày suýt chút nữa bắt nạt em gái tao, bây giờ còn dám sỉ nhục nó, nếu như mày không có ý với nó vậy tại sao khuya muộn còn xuất hiện ở đây? Tao nói cho mày biết, bây giờ tao sẽ tống mày lên thị trấn và tố cáo mày, mày cứ đợi đi lao động cải tạo đi.”
“…” Châu Văn Thanh ôm mặt.
Anh ta hối hận rồi, sớm biết thế anh ta đã không chọc vào ả điên Lục Thảo này mới phải.
Anh ta ngẩng đầu lên với vẻ mất hồn mất vía, vừa vặn nhìn thấy Lục Giai Giai đứng cách đó không xa.
Gương mặt xinh đẹp của cô được tôn lên dưới ánh lửa, môi đỏ tóc đen, so với Lục Thảo giống như kẻ điên khiến trong lòng Châu Văn Thanh đau đớn vô cùng, cơn chán chường ùn ùn kéo đến lan ra khắp người.
Anh ta nghĩ, nếu lúc đầu mình lấy Lục Giai Giai không chỉ có công việc nhẹ nhàng mà còn có thể nhận được sự hỗ trợ hữu lực nhất của nhà họ Lục, cũng sống thoải mái ở thôn Tây Thủy này.
Đặc biệt Lục Giai Giai lớn lên còn xinh đẹp và có khí chất như vậy, ngay cả con gái trong thành phố cũng không thể so được, nhưng tại sao lúc trước anh ta lại một mực từ chối.
Châu Văn Thanh bò về phía Lục Giai Giai, miệng lẩm bẩm: “Lục Giai Giai, trong lòng tôi…” có cô.
Còn chưa nói xong đã bị Tiết Ngạn giẫm lên ngón tay.
Châu Văn Thanh kêu lên thảm thiết, ngón tay cuộn chặt lại.
Tiết Ngạn liếc mắt nhìn anh ta với đôi mắt u ám: “Hay là nhốt anh ta lại đi.”
Bác gái cả Lục gào khóc: “Nhưng con gái tôi phải làm sao đây? Đứa con gái đáng thương của tôi, danh tiếng đều bị Châu Văn Thanh hủy hoại hết rồi.”
Châu Văn Thanh: “…”
Tình hình hỗn loạn, lại ầm ĩ một lúc, bây giờ trước mắt Châu Văn Thanh chỉ có hai con đường, hoặc là lấy Lục Thảo, hoặc là ngồi tù.
Ngồi tù sẽ bị ghi vào hồ sơ, dựa theo bối cảnh sinh hoạt bây giờ thì cả đời cũng không thể trở mình được.
Tuy rằng Châu Văn Thanh sụp đổ nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo, tổng hợp phân tích lại không thể không khuất phục trước Lục Thảo.
Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Lấy, tôi lấy!”
Giọng nói của anh ta vừa dứt, trong đám người đã có một cô gái trẻ che mặt chạy ra ngoài, trông vô cùng đau lòng.
Lục Giai Giai nhận ra cô ta, tên là Thái Thu, chơi với Lục Thảo khá thân, hai người thường xuyên làm việc chung và nói chuyện.
Lục Giai Giai không ngờ Châu Văn Thanh lại lợi hại như thế, lợi dụng Lục Thảo xong lại lợi dụng bạn thân của cô ta.
Chỉ là không biết Lục Thảo đã phát hiện ra chưa.
Tiết Ngạn thấy chuyện của Châu Văn Thanh đã kết thúc, anh lặng lẽ lùi lại vài bước lại đứng phía sau Lục Giai Giai.
Lục Giai Giai ngáp một cái, mắt mũi tèm nhèm, vừa định dụi mắt thì trong tay bị nhét một thứ.
Cô liếc mắt nhìn xuống, Tiết Ngạn vẫn không có biểu cảm gì như cũ.
Anh không lên tiếng mà chọc ngón trỏ vào lòng bàn tay cô, sau đó quay người rời đi.
Lục Giai Giai: “…”
Lục Nghiệp Quốc vừa vặn đi đến bên cạnh cô: “Em gái, mẹ kêu anh dẫn em về, chúng ta về nhà trước đi.”
“Ừm.” Đầu ngón tay của Lục Giai Giai sờ thứ trong tay, trong màn đêm yên tĩnh truyền tới tiếng nhựa loạt soạt.
Lục Nghiệp Quốc nghi ngờ quay đầu lại: “Tiếng gì vậy?”
Lục Giai Giai mím môi, nhanh chóng lắc đầu: “Không có, em chẳng nghe thấy gì cả.”
Đợi về đến nhà, cô đóng cửa phòng mình rồi mở tay ra, trong lòng bàn tay có ba viên kẹo sữa thỏ trắng.
“Mình cũng không phải trẻ con.” Lục Giai Giai nổi giận đùng đùng đặt kẹo lên tủ đầu giường, sau đó ngồi lên giường: “Lấy kẹo ra dỗ mình cũng vô dụng.”
Tờ mờ sáng, cô nằm trên giường mãi không ngủ được, lại ngồi dậy cầm một viên kẹo trên tủ đầu giường trong tay, ngón tay đặt bên đầu gối, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.
Bảy rưỡi cô mới thức dậy, ngoại trừ cô ra thì mẹ Lục và Trương Thục Vân cũng dậy muộn.
Hôm qua dày vò hơn nửa đêm, mọi người đều buồn ngủ.
Xét từ chuyện rạng sáng, tuy rằng tối qua Châu Văn Thanh chạy ra ngoài gặp riêng khiến người lên án, nhưng Lục Thảo cũng chạy ra ngoài lén lút gặp riêng như thế, con gái ở thời đại này gặp chê trách lớn hơn đàn ông.
Lục Thảo được gả đi đúng như ý nguyện nhưng danh tiếng của chính cô ta cũng bị hủy hoại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận