Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 94: Trên người Tiết Ngạn có khí nóng! 2

Tiết Ngạn đột nhiên cắm phập con dao lên thớt, trầm giọng bảo: “Cậu lên đi.”
Sau đó anh đi qua bên cạnh, trong quá trình còn quay đầu liếc mắt nhìn Lục Giai Giai đang tỳ người vào bàn, ngẩng đầu nhìn anh.
Lục Giai Giai chớp mắt, nở nụ cười ngoan ngoãn, đôi mắt hạnh cong lên biến thành vầng trăng khuyết.
Tiết Ngạn chợt rời tầm mắt đi.
Lục Giai Giai lại quay đầu trừng mắt nhìn anh tư nhà mình, cô thì cố gắng ở trước mặt cày độ hảo cảm nhưng anh tư cô lại đang ra sức kéo chân cô.
Một loạt chuyện diễn ra chưa đến hai phút nhưng Lục Nghiệp Quốc lại cảm thấy mình như vừa mới bị đánh tơi bời xong.
Anh ta muốn thể hiện trước mặt em gái nhưng không ngờ lại bị trừng mắt nhìn.
Trong lòng Lục Nghiệp Quốc vang lên tiếng chuông cảnh báo, em gái anh ta sẽ không thích tên dã man Tiết Ngạn này thật đấy chứ?
Sao có thể như thế được, em gái anh ta tương lai phải vào thành phố hưởng phúc, Tiết Ngạn này chẳng có cái quỷ gì hết, lẽ nào em gái anh ta gả tới cả ngày phải làm việc nhà và ra đồng làm việc đồng áng hay sao?
Thế cũng không được đâu.
“Thằng tư Lục ngây ra đó làm gì, còn không mau xẻ thịt đi, nhà chúng tôi có sáu người lớn ba đứa nhỏ, còn lề mề thêm lúc nữa là thối hết thịt đó mày.”
Bác gái đã thấy Tiết Ngạn tay không giết heo rừng nhưng chưa từng thấy Lục Nghiệp Quốc tay không bắt heo rừng bao giờ cả, vì thế khôi phục bản tính, kêu lên đầy bất mãn.
Lục Nghiệp Quốc chợt tỉnh cả người, mặt mũi sa sầm bắt đầu cắt thịt.
Khi Tiết Ngạn cắt thịt trông hoàn toàn không cần dùng sức gì, nhưng Lục Nghiệp Quốc dùng sức lại như giết heo nhà trước đó.
Kết quả một đao chỉ cắt ra được một lỗ.
Lục Nghiệp Quốc: “…”
Anh ta cũng không chịu thừa nhận mình không so được với Tiết Ngạn, một dao sau lại dùng sức chín trâu hai hổ cuối cùng cũng thái được thịt xuống.
Nhưng vừa cân lên đã hơn hai lạng.
Thời buổi này chú trọng công bằng nhất, không thể nhiều cũng không thể ít.
Lục Nghiệp Quốc lại lấy về cắt hai miếng đi, chưa đến hai lần như vậy đã điên hết cả tiết.
Con người anh ta nóng tính, thích một phát được luôn, làm một lần là xong, nhưng thái thịt heo lề mề mãi không xong, lúc thì nhiều hơn lúc thì ít hơn, đối với một người có tính cách như anh ta mà nói đúng là đòi mạng.
Giống như trong lòng nhen nhúm một ngọn lửa không thể trút ra được, càng thái càng tức tối nhưng cứ cố tình thái không đứt nữa chứ.
Lúc đến phiên Triệu Xã Hội, mắt Lục Nghiệp Quốc đã đỏ ngầu, tức đến mức muốn ném phăng con dao đi.
“Để tôi!” Tiết Ngạn duỗi tay cầm con dao.
Lần này Lục Nghiệp Quốc không tức nữa mà nhanh chóng buông tay chạy qua bên cạnh vuốt ngực bình tĩnh.
Tiết Ngạn bổ một dao xuống với vẻ mặt không cảm xúc, nhưng không ngờ một dao này lại cứa ra máu, bắn thẳng lên mặt Triệu Xã Hội.
Thịt heo rừng chưa nấu chín cũng không dễ ngửi, mùi máu tanh còn thấp thoáng kèm theo mùi tanh hôi, Triệu Xã Hội cảm thấy trên mặt mát lạnh, sau đó duỗi tay quệt một cái.
“Tiết Ngạn!” Anh ta tức giận gào lên.
Sẽ không đánh nhau đấy chứ? Lục Giai Giai chậm rãi ngồi thẳng người dậy, hai mắt nhìn chằm chằm vào hai người cách đó không xa.
Triệu Xã Hội rất là xã hội, anh ta và Lục Nghiệp Quốc đều là người có tính cách nóng nảy, một lời không hợp là động tay luôn, bằng không cũng sẽ không trở thành ông con ở thôn Tây Thủy.
“Xin lỗi!” Ánh mắt của Tiết Ngạn lạnh nhạt, không hề sợ hãi cũng không lấy lòng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Triệu Xã Hội: “Vừa rồi thịt thái hơi nát.”
Lục Nghiệp Quốc: “…” Hóa ra vấn đề là ở tôi à!
“Anh…” Triệu Xã Hội siết chặt nắm tay, nhìn con ngươi đen láy thâm thúy của Tiết Ngạn lại chỉ nghiến răng nghiến lợi chứ không dám ra tay.
Anh ta đã từng đánh nhau với Tiết Ngạn, kết quả nằm đo ván ba ngày.
Sau đó anh ta liếc mắt nhìn Lục Nghiệp Quốc.
Anh ta và Lục Nghiệp Quốc khá hợp tính nhau, từ nhỏ đã chơi thân, hơn nữa vì vợ tương lai Lục Giai Giai của anh ta, anh ta cũng chỉ đành nhịn.
Triệu Xã Hội nặn ra vài chữ từ trong cổ họng: “Bỏ đi.”
Anh ta vừa cầm thịt được chia chạy đến bên cạnh Lục Giai Giai nói chuyện, nhưng Lục Giai Giai lại chê anh ta hôi, khịt mũi một cái, ngón tay hơi che lại, cố hết sức làm như không có việc gì.
Triệu Xã Hội: “…”
Anh ta nghĩ đến trên tóc mình cũng dính máu, trên người còn hôi như cú, thế này không phải làm mất cảm tình hay sao?
Vì thế Triệu Xã Hội lập tức chạy về nhà tắm gội.
Làm việc khoảng nửa tiếng cuối cùng cũng chia xong thịt.
Lục Giai Giai ghi công điểm hôm nay của Tiết Ngạn lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận