Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 718: Chia tay 1

“Sao anh lại chậm như thế hả? Có thể nhanh một tí được không, em đói lắm rồi.” Thai phụ đá vào cửa một cái.
Cửa chịu lực đạo mà va rầm vào tường, Lâm Nguyệt và Tống Lập Lan nghe thấy tiếng cũng nhìn qua.
Quân nhân có hơi xấu hổ, anh ta đứng dậy xin lỗi hai người: “Xin lỗi, cô ấy mang thai nên tâm trạng không tốt, các cô đừng để ý.”
Anh ta vốn muốn nhờ bạn cùng phòng chăm sóc vợ anh ta một chút nhưng bây giờ lại không có mặt mũi mà nhắc đến.
Thai phụ chướng mắt bộ dáng này của anh ta, quay người bỏ đi, quân nhân cũng thu dọn xong rồi, anh ta vội vàng đi theo.
“Đây là ai vậy trời?” Lâm Nguyệt nhỏ giọng hỏi.
“Chị tới sớm nhất, lúc đăng ký với quản lý ký túc có nhìn thấy tên của bạn cùng phòng của chúng ta, hình như cô ta tên là Trần Ngọc, xem chừng tính cách không dễ ở chung cho lắm đâu, bây giờ cô ta còn đang mang thai, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút.”
Lục Giai Giai và Tiết Ngạn ra ngoài ăn cơm, hai người chạy đến vài chỗ nổi tiếng, thẳng đến khi mệt rồi Tiết Ngạn mới dẫn Lục Giai Giai về trường học.
Đến rừng cây nhỏ ở công viên trường học, ngày mai phải đi rồi, vừa tách ra sẽ là năm tháng không gặp, Tiết Ngạn ấn Lục Giai Giai lên cây ra sức hôn.
Lục Giai Giai cũng rất luyến tiếc anh nhưng nhất định phải chia ra, gió lạnh thổi qua không những không khiến hai người tỉnh táo mà ngược lại giống như thêm một giọt nước vào chảo dầu.
“Đủ, đủ rồi…” Lục Giai Giai ngại đau, cô kéo áo Tiết Ngạn, có hơi thở dốc.
Tiết Ngạn rên một tiếng, sau đó lấy một thứ trong lòng đặt vào tay Lục Giai Giai.
“Gì thế?” Giọng nói của cô hơi khàn.
Tiết Ngạn đè lên người cô, thấp giọng bảo: “Sau khi anh đi chắc chắn có người đàn ông khác nhìn thấy em đẹp mà muốn theo đuổi em, đến khi ấy em chỉ cần lấy thứ này ra cho bọn họ nhìn là được.”
Con người bây giờ khá đơn thuần, người có ý phá hoại hôn nhân của người khác rất ít.
Lục Giai Giai nghi ngờ, đẩy Tiết Ngạn chừa ra một chút khe hở, cô nhờ ánh trăng mờ ảo nhìn rõ thứ trong tay: “Giấy đăng ký kết hôn?”
Tiết Ngạn còn đặc biệt mua một cái bọc da đựng giấy đăng ký kết hôn, chỉnh tề gọn gàng, trông rất mới.
Anh lại đè lên, đầu dựa lên cổ cô: “Nếu bọn họ không tin thì cứ cho bọn họ xem thứ này.”
“Anh đừng chen tới nữa, em sắp không thở được nữa rồi đây này.” Trên mặt Lục Giai Giai đỏ bừng, bây giờ cô đã không còn đặt tâm tư lên giấy đăng ký kết hôn nữa, chủ yếu là Tiết Ngạn đang vây khốn cô.
Anh vốn vừa cao vừa lớn, còn ra sức đè lên người cô, khi nói chuyện cách cô quá gần, hơi thở nóng rực phả lên người cô.
Tiết Ngạn cũng không nghĩ thử xem mình có thể làm vật trang trí hình người giống Bạch Đoàn sao?
Nghĩ đến con trai, Lục Giai Giai đẩy vai Tiết Ngạn ra: “Anh nhất định phải chăm sóc tốt cho Bạch Đoàn, có chuyện gì cũng phải viết thư cho em, anh yên tâm, đại học không nghiêm khắc như vậy, nếu có chuyện gấp chắc chắn sẽ cho em về nhà.”
“Ừm, sẽ không có chuyện gì đâu.”
“…” Anh đừng có đè nữa mà.
Tiết Ngạn lại sáp tới gần: “Mấy người đàn ông đó chỉ thấy em đẹp mới bắt chuyện với em, hoàn toàn không phải thật lòng thích em, bọn họ đều có dụng tâm khác.”
“Vậy anh thì sao, anh có thích người ưa nhìn không?” Lục Giai Giai thở dốc, ánh mắt mang theo ý quan sát.
Tiết Ngạn lắc đầu, thấp giọng bảo: “Anh chỉ thích em.”
Lục Giai Giai: “…”
“Được rồi, em biết rồi, anh yên tâm, đợi khai giảng đến lúc tự giới thiệu, em nhất định sẽ nói mình đã kết hôn.” Lục Giai Giai nhéo tai Tiết Ngạn: “Vậy bây giờ anh có thể lùi lại được chưa?”
Tiết Ngạn hơi lùi lại với vẻ lưu luyến.
Lục Giai Giai nhắc nhở: “Bây giờ đã không còn sớm nữa, anh nên về nhà khách ngủ đi.”
“Ừm.” Tiết Ngạn nhẫn nhịn, mở miệng nói: “Sáng mai anh sẽ tới tìm em.”
Chăn và ga giường ở nhà khách không phải đồ mới, có một mùi gì đó, nên bọn họ toàn trải chăn và ga của mình ra ngủ.
Bây giờ chăn chiếu đã vào ký túc xá rồi, hiển nhiên anh không nỡ kêu Lục Giai Giai theo mình về nhà khách ở.
Anh tiễn cô về, bà dì quản lý ký túc nhìn thấy hai người về muộn như thế vốn còn hơi giận dữ, nhưng thấy Lục Giai Giai còn nhỏ, lại than thở: “Còn không mau vào trong, báo cáo rồi thì phải tuân thủ quy tắc của trường học cho tốt, không được phép qua đêm bên ngoài.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận