Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 530: La Khinh Khinh, đừng ép tôi 4

Chỉ là không biết rốt cuộc vết thương này do ai làm?
Lâm Phong vẫn mang vẻ mặt đó, đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, Lục Giai Giai cứ cảm thấy anh ta đang tích lực.
Thế này phải thích bao nhiêu, đã như vậy rồi mà vẫn có thể không buông tay, dày vò nhau cũng phải ở bên nhau.
La Khinh Khinh thấy Vương Chấn Quốc không nói gì, cô ả chậm rãi tiến hai bước về phía anh ta, nói với vẻ yếu ớt đáng thương và tội nghiệp: “Đồng chí Vương, anh nói tôi phải làm thế nào bây giờ? Anh có thể giúp tôi được không, bây giờ người khác đều không để ý đến tôi, tôi chỉ có anh thôi.”
“Tôi giúp cô? Tôi giúp cô kiểu gì?” Vương Chấn Quốc hơi dừng lại.
Lông mi của La Khinh Khinh hơi run lên: “Anh có thể giúp tôi lên thị trấn báo án được không? Tôi không muốn ở cạnh Lâm Phong nữa, tôi muốn về ký túc xá thanh niên trí thức, tôi sợ anh ta.”
Yêu cầu này nếu là bình thường cũng không hề quá đáng chút nào, nhưng La Khinh Khinh có thân phận gì?
Lục Giai Giai nghĩ, nếu Vương Chấn Quốc đi báo án giúp cô ả, ngày mai lịch sử yêu đương của anh ta với La Khinh Khinh có thể ra mười tám phiên bản.
Ai sẽ tin Vương Chấn Quốc vô duyên vô cớ giúp La Khinh Khinh.
Một cô gái đã hỏng hết danh tiếng.
Vương Chấn Quốc rõ ràng không nghĩ vòng vèo nhiều như thế, anh ta nhìn Lâm Phong: “Nếu anh ta thật sự dám làm chuyện gì đó với cô, chắc chắn sẽ bị bắt, cô đã suy nghĩ rõ ràng chưa?”
La Khinh Khinh gật đầu, mặt cô ả lộ vẻ mừng rỡ.
Không ngờ Vương Chấn Quốc lại mắc câu dễ dàng như thế, tuy rằng cô ả tính kế anh ta, nhưng cùng lắm đến lúc đó sinh cho anh ta một đứa con coi như bồi thường là được.
La Khinh Khinh cúi đầu, khóe môi hơi nhếch lên.
“Em… ghét tôi đến vậy sao?”
Giọng nói của Lâm Phong đột nhiên xuất hiện trong không khí, một cơn gió lạnh thổi qua mặt La Khinh Khinh gần như đóng băng toàn bộ máu trong người cô ả.
Cô ả cứng ngắc quay đầu lại nhìn Lâm Phong.
Mà Lâm Phong thì đang nhìn chằm chằm vào cô ả, tầm nhìn khiến người sợ hãi làm đầu óc La Khinh Khinh trống rỗng.
Lâm Phong chậm rãi đi đến bên cạnh La Khinh Khinh, ngón tay anh ta đặt trên vai cô ả, kéo người ôm vào lòng, sau đó nhìn Vương Chấn Quốc: “Vừa rồi đối tượng của tôi chỉ nói đùa với anh thôi, anh chắc cũng biết thủ đoạn của cô ấy rồi đấy, cô ấy ghét chịu khổ cùng tôi, muốn sống cuộc sống tốt với anh, nhưng anh phải nghĩ cho rõ ràng, một cô gái như vậy, anh có cần không?”
Lời của anh ta quá thẳng thắn khiến đầu óc La Khinh Khinh mơ hồ.

“Nói với anh thêm một chuyện, tôi đã từng sờ tay cô ấy, cũng từng hôn lên mặt cô ấy, chuyện quá phận hơn cũng đã làm một chút, anh xác định mình còn cần cô ấy chứ?” Lâm Phong nở nụ cười, duỗi tay nắn mặt của La Khinh Khinh, ngón cái lại đụng một cái, tuyên bố chủ quyền lại mang theo nhục nhã.
Anh ta muốn hoàn toàn giẫm La Khinh Khinh vào trong vũng bùn.
Vương Chấn Quốc co rút khóe miệng: “Ai nói với anh tôi cần cô ta? Tôi hoàn toàn không có ý đó, hơn nữa, tôi đang vội về nhà đi xem mắt đây.”
“Còn nữa, anh bớt vênh váo ở trước mặt tôi đi!” Vương Chấn Quốc ấn vào vai Lâm Phong: “Cái thứ gì đâu? Muốn đánh nhau sao? Còn khoa trương ở trước mặt tôi như vậy, với thành phần của anh, có tin tôi không khách sáo với anh không!”
Lâm Phong hé miệng, cuối cùng cũng không phun ra một chữ nào mà ngậm miệng lại.
Được rồi, toàn bộ thể diện của hai người này đều bị giẫm xuống đất.
Lục Giai Giai cất quyển sổ của mình vào trong túi, tiếp tục đi làm việc.
Đi được một đoạn, cô quay đầu nhìn thấy Lâm Phong kéo La Khinh Khinh rời đi.
Hai người trở về chuồng trâu, đột nhiên Lâm Phong ấn La Khinh Khinh lên giường gỗ, anh ta nghiến răng nghiến lợi: “Đồ tiện nhân nhà cô, ngày nào cũng quyến rũ đàn ông, rời khỏi đàn ông như không sống được, không phải muốn tìm đàn ông sao? Không bằng tìm tôi, tôi nhất định sẽ từ từ thỏa mãn cô.”
La Khinh Khinh ra sức giãy dụa, cô ả nhìn Lâm Phong với vẻ ghét bỏ, dứt khoát đâm lao thì phải theo lao: “Đúng rồi đấy, tôi coi thường anh đấy, vừa xấu vừa không có tiền vừa không có bản lĩnh, tôi lớn lên đẹp như vậy, dựa vào cái gì nhìn trúng anh?”
Động tác của Lâm Phong hơi dừng lại, anh ta vung một cái tát lên mặt La Khinh Khinh.
Hai người đều sững sờ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận