Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 424: Cầu hôn 4

“Đúng, chắc chắn là lừa người rồi, khi mẹ tới đã hỏi thăm kỹ rồi, cậu ta hoàn toàn chưa có đối tượng, bằng không có thể đến hai mươi ba tuổi vẫn chưa kết hôn được sao, đi, chúng ta đi theo bọn họ, xem bọn họ có mất mặt hay không?”
Toàn bộ sính lễ đều được Tiết Ngạn đặt trong gùi, anh nhẹ tay nhẹ chân đi đường.
Cha Tiết đi trước tiên, vừa ra cửa bà Vương đã tò mò hỏi: “Ông Tiết, vừa rồi ông nói các ông định đi cầu hôn, sao chúng tôi không nghe được tin gì vậy?”
“Sao lại không nghe được tin gì? Không phải các bà đã sớm biết rồi sao?” Cha Tiết dùng lời thoái thác đã sớm nghĩ xong.
Tiết Ngạn đã cứu Lục Giai Giai hai lần, dựa theo quy tắc trước đây, nếu nhà trai có ý thì có thể đi cầu hôn.
Vẻ mặt của cha Tiết kích động đến hơi đỏ lên: “Là Giai Giai, hai nhà chúng tôi đã bàn bạc cả rồi, hôm nay qua đó cầu hôn.”
“Gì cơ?” Bà Vương tưởng lỗ tai mình có vấn đề mới duỗi tay day vài cái, sau đó hỏi với vẻ khó tin: “Ông nói ông định tới nhà họ Lục cầu hôn, tôi không nghe lầm đấy chứ? Nhà họ Lục nào? Lục Thảo hay là Lục Giai Giai?”
“Đương nhiên là chị Giai Giai rồi, Lục Thảo đó không phải đã ở bên trí thức kia rồi sao? Anh cả cháu làm sao có khả năng tìm cô ta cầu hôn được?” Tiết Dương hất cằm.
Đương nhiên là người lớn lên xinh đẹp đó rồi.
Ngày thường Tiết Ngạn không thích người nhà nói mấy lời vô dụng với người ngoài cho lắm, nhưng hôm nay anh lại liếc mắt nhìn Tiết Dương với vẻ dịu dàng.
Tiết Dương lập tức thẳng sống lưng, anh cả vừa khen ngợi cậu bé, chứng tỏ vừa rồi cậu bé không nói sai.
Cậu bé nói tiếp: “Nhà cháu đã nói với bác gái Lục hôm nay sẽ tới cầu hôn rồi.”
Người xung quanh ngẩn ra, Tiết Ngạn và Lục Giai Giai…
Sao bọn họ chưa nghe được tin tức gì vậy?
Hơn nữa, vậy mà nhà họ Lục lại nỡ gả con gái cho nhà họ Tiết, nếu cầu hôn vậy không phải chỉ một, hai ngày có thể kết hôn luôn hay sao?
Bọn họ bàn bạc xong từ bao giờ vậy?
“Sao chúng tôi không nghe được tin gì chứ?” Bà Vương trừng to mắt: “Ông Tiết, các ông sẽ không như lần trước đây chứ? Thật sự đã bàn bạc xong với nhà đại đội trưởng rồi sao, đừng làm ầm lên như chuyện lần trước nhé.”
Lần trước cha TIết cũng tới cầu hôn, kết quả lại ép Lục Giai Giai nhảy sông.
Nhà họ Lục và nhà họ Tiết suýt thì có thù oán.
Tính cách của cha Tiết không giỏi tranh cãi, hơn nữa bị áp chế nhiều năm như vậy, ông ta vội vàng lắc đầu: “Không, không có, đã bàn bạc xong rồi.”
Mọi người vẫn không tin, Tiết Ngạn thì lại chỉ đợi bọn họ không tin mà thôi.
Nếu mấy người sớm biết anh với Lục Giai Giai kết đối tượng, khó tránh khỏi sẽ nói vài “lời khuyên” trước mặt mẹ Lục.
Lời nghe nhiều rồi, mẹ Lục chắc chắn sẽ không nỡ, bà ta lại thương con gái mình như thế, khảo nghiệm đối với anh sẽ chỉ càng nghiêm khắc hơn.
Cứ một bước đến nơi đến chốn như vậy hoàn toàn không cho những người khác bất cứ thời gian phản ứng gì, cầu hôn ở nông thôn, trên cơ bản Lục Giai Giai đã là của anh.
Tiết Ngạn đi về phía nhà họ Lục, hôm qua anh đã đưa danh sách sính lễ cho cha Lục nhìn qua, tất cả đều dựa theo trình tự chính quy mà đi.
Cao Điểm ở phía sau lén lút bám theo, bà ta thấy bốn cha con rất bình tĩnh, nhíu mày bảo: “Thằng cả nhà họ Tiết thật sự có đối tượng rồi sao? Sao mẹ chưa từng nghe qua nhỉ.”
Cao Chiêu Đệ cắn môi: “Ở tuổi này mà Tiết Ngạn còn chưa kết hôn, chắc chắn không lấy được cô gái tốt gì đâu, con đợi xem anh ta hối hận.”
“Biết thế đã tới sớm hơn rồi, không biết bà già nào đã ra tay trước cả mẹ, ngược lại mẹ muốn xem nhà chúng ta kém hơn nhà đối phương ở đâu?”
Có thôn dân nhìn thấy mẹ con nhà họ Cao lén lút theo phía sau, nhưng bây giờ bọn họ càng kinh ngạc hơn vì chuyện Tiết Ngạn đi tới nhà họ Lục cầu hôn nên chẳng ai rảnh để ý tới bọn họ cả.
Vẫn có rất nhiều người không tin.
Nhà họ Tiết sẽ không cảm thấy điều kiện của mình tốt nên trực tiếp qua đây cầu hôn đấy chứ.
Hơn nữa, không phải trước đây mẹ Lục từng nói sẽ gả Lục Giai Giai vào thành phố hay sao? Làm sao có khả năng nhìn trúng Tiết Ngạn được?
Tuy rằng thanh niên trẻ tuổi trong thôn nghĩ như thế, nhưng trong lòng lại rất hoang mang.
Sớm biết Tiết Ngạn nhanh tay như thế thì bọn họ cũng đã kêu cha mình tới cửa cầu hôn rồi, nói không chừng có thể ôm được người đẹp về nhà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận