Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm

Chương 697: Cái gì? Tiết Ngạn cũng tham gia thi đại học á 3

“Nói với ông mà ông không nghe, ông cứ đợi mà xem nhá.”
“Nói nữa tôi vả nát cái miệng ông.”
“…”
Cha Tiết quay người về nhà, đi qua một hộ gia đình lấy thanh niên trí thức, bên trong truyền ra tiếng cãi nhau.
“Cản trở tôi học quá, mau bế nó đi đi.”
“Đây là con trai cô đấy? Bây giờ trong mắt cô chỉ có học hành, ngay cả con trai cũng không cần, tôi thấy cô thi đỗ đại học chỉ sợ ngay cả tôi cũng sẽ ném luôn!”
“Anh nói vớ vẩn gì thế? Bây giờ anh ngăn tôi học có phải là sợ tôi thi đỗ đại học không? Tôi thấy anh đúng là đồ lòng dạ xấu xa, chỉ muốn tôi tiếp tục ở lại nơi này chịu khổ thôi!”

Cha Tiết cũng không nghe thấy tiếng ồn ào phía sau nữa, nhưng da trên mặt lại càng căng chặt.
Ông ta đi đến nhà mới, Lục Giai Giai đang chơi với Bạch Đoàn, cô không ngại phiền phức dẫn cậu bé đi qua đi lại, rèn tốc độ phản ứng củ và độ vững khi đi đường cho cậu bé.
Bạch Đoàn nhoẻn miệng cười, đi từng bước theo Lục Giai Giai.
“Cha, sao cha lại tới đây?” Lục Giai Giai nhìn thấy cha Tiết, đứng thẳng người dậy.
Bạch Đoàn quay đầu nhìn thấy cha Tiết, lập tức quay cái mông nhỏ chạy qua, trên mặt cha Tiết lập tức treo nụ cười, tay dùng sức bế Bạch Đoàn lên.
“Không phải cha nhớ cháu hay sao?” Cha Tiết vừa bế vừa lắc lư nhẹ Bạch Đoàn.
Lục Giai Giai thấy ông ta tới, định về phòng tiếp tục ôn tập: “Cha, nếu cha có thời gian thì dẫn nó ra ngoài chơi hộ con, con về phòng học trước đã.”
Cô quay người.
“Giai Giai.” Đột nhiên ông ta gọi sau lưng cô.
“Dạ?” Lục Giai Giai quay đầu: “Cha, sao thế ạ?”
Cha Tiết cười cứng ngắc: “Mấy hôm trước… mấy hôm trước không phải con nói muốn thi đại học sao? Bây giờ chuẩn bị thế nào rồi?”
“Cũng được ạ, vẫn có xác suất rất lớn có thể thi đỗ.” Lục Giai Giai cười ngoan ngoãn.
Bây giờ thi đại học khác với thi đại học của sau này, đặc biệt là tốp đầu tiên, bất cứ một trường đại học nào cũng có thể phân công, cũng chính là công việc ổn định mà đời sau nói.
Trong mắt cha Tiết càng nhìn càng cảm thấy Lục Giai Giai lớn lên đẹp mắt, đặc biệt là hai năm này giống như một bông hoa.
Nếu lên thành phố, loại đầu gỗ vừa trầm vừa không biết nói chuyện giống như Tiết Ngạn nhà bọn họ chắc chắn sẽ không thể so được với người.
Anh làm sao có thể so được với mấy tên đàn ông thành phố miệng lưỡi trơn tru đó được?
Chủ yếu là có sự so sánh rồi, nói không chừng Lục Giai Giai sẽ cảm thấy mình gả cho nhầm người, đến khi ấy trở về lật lại trật tự.
Da dầu cha Tiết muốn nổ tung lên mất: “Giai Giai, Tiết Ngạn có chỗ nào làm không đúng thì con cứ ra sức đánh nó, tuyệt đối đừng nhịn trong lòng nhé.”
Lục Giai Giai: “…” Có hơi không hiểu.
“Cha.” Tiết Ngạn bước ra khỏi phòng, sau đó nói với Lục Giai Giai với vẻ mặt mơ hồ: “Em vào trong học trước đi, vừa lúc anh học mệt rồi, đi làm một lúc đã.”
Lục Giai Giai dặn dò: “Được, anh vẫn phải cố hết sức lấy học tập là chính đấy.”
Tiết Ngạn gật đầu.
Lục Giai Giai đi vào phòng học, cha Tiết lập tức kéo Tiết Ngạn đi ra khỏi cửa: “Sau khi Giai Giai thi đỗ đại học thì con phải làm sao?”
“Con cũng đi theo.” Tiết Ngạn nói thẳng.
Cha Tiết thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt, con đi theo con bé, hai vợ chồng không tách ra ở riêng, đến khi ấy con tìm công việc như khuân vác ở gần đó, nuôi sống vợ con.”
Tiết Ngạn: “…”
Bạch Đoàn có hơi khó hiểu, cậu bé chớp mắt: “Khuân vác? Là gì?”
“Chính là dựa vào sức lực làm việc đấy cháu.”
Bạch Đoàn vẫn có hơi khó hiểu, bàn tay nhỏ của cậu bé xoắn vào nhau, đầu hơi nghiêng đi nghĩ ngợi.
Tiết Ngạn nhắm mắt, hít một hơi thật sâu: “Con cũng thi đại học, đến khi đó sẽ học chung một trường với vợ con.”
“Con cũng thi đại học á?” Cha Tiết sững sờ, sau đó lại hỏi: “Con cũng thi đại học?”
Bạch Đoàn cũng gật đầu.
“Con có thể thi đỗ sao?” Cha Tiết mất hồn mất vía hỏi.
“Có thể.” Bạch Đoàn nắm áo ở cổ của cha Tiết, cậu bé nghĩ đến lời mà Tiết Ngạn nói, cố gắng bảo: “Không thi đỗ, mẹ sẽ, sẽ đi một mình, cha, có thể đi đỗ.”
Cha Tiết: “…”
Tuy biết anh cũng sẽ thi đại học nhưng cha Tiết chẳng nói với ai cả, sợ đến lúc đó sẽ mất mặt.
Cha Tiết không nói nhưng mẹ Lục lại không nhịn được, bà ta bế Bạch Đoàn đi ra khỏi cửa.
Có người hỏi: “Đại Nha, sao ngày nào bà cũng bế Bạch Đoàn ra ngoài thế?”
“Ôi, các bà cũng biết sắp thi đại học rồi mà, Tiết Ngạn với con gái tôi đều sẽ thi đại học, hai đứa nó đang bận.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận