Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 119. Chủ yếu vẫn là cô giăng bẫy cao siêu 1

Tống Sở biết anh không giận.
"Nhìn thấu nhưng không nói toạc, học thần Cố, điểm này anh lại phải học hỏi ở tôi nữa rồi."
Ngay sau đó, cô chuyển chủ đề nghiêm túc hơn mấy phần, "Hơn nữa những gì mà tôi nói cũng đều là sự thật, ngoại trừ việc muốn mở nhà máy cần dùng đến những thiết bị máy móc này ra, cũng hy vọng sau khi anh tạo ra được chúng thì sẽ đưa đất nước chúng ta dẫn đầu về công nghệ kỹ thuật nữa."
Ý cười trên mặt mày Cố Việt lại càng được nhuộm thêm một tầng, "Tôi biết, nếu không cô cảm thấy tôi sẽ dễ dàng bị cô giăng bẫy thế hay sao?"
Anh cảm nhận được những quan điểm vì nước vì dân này là suy nghĩ chân thành của cô, cho nên mới có cảm xúc thật sâu, mới sản sinh ra ý tưởng đi ủng hộ từ tâm.
Đừng nói anh đúng là lần đầu tiên phát hiện ra sự giác ngộ của cô gái này rất cao.
Đương nhiên, cách giăng bẫy cũng rất cừ, chỉ cần không cẩn thận đã bị mắc câu rồi.
Nói chính xác hơn thì chính là cô gái này có một bản lĩnh khiến cho bạn dù thừa biết cô ấy bẫy mình nhưng vẫn sẽ khiến bạn không kiềm được mà muốn chui vào trong.
"Hì hì, xem ra sự giác ngộ của thanh niên tri thức Cố của chúng ta cũng rất cao nha." Tống Sở tươi cười nói.
Cố Việt bật cười: "Chủ yếu thì vẫn là tài giăng bẫy của cô cao siêu."
Thoáng chốc đã đưa anh vào tròng, nhưng mà để khoản dẫn đầu về khoa học kỹ thuật này được thực hiện anh cũng cam tâm tình nguyện làm cu-li cho cô.
Tống Sở mỉm cười: "Nào có, nào có chứ, vẫn là do thanh niên tri thức Cố đây giác ngộ đủ cao, nếu không tôi có giăng bẫy thì cũng chẳng có ích gì cả."
"Đúng rồi, học thần Cố! Về phía hóa chất anh học giỏi chứ?" Cô hỏi.
Cố Việt cười hỏi ngược lại: "Cũng tàm tạm, cô lại có ý tưởng gì nữa rồi?"
"Hôm nay tôi tham quan trong nhà máy cơ giới, phát hiện vật liệu gang thép này kia có hơi cấp thấp, cho nên nếu như anh khá giỏi về lĩnh vực hóa chất luyện kim thì tôi cung cấp sách vở và tài liệu cho anh, anh hãy vì sự nghiệp gang thép của tổ quốc mà phát huy hết sức tàn lực kiệt của mình đi." Tống Sở như nói thật.
Cố Việt bật cười: "Cô thật sự là xem tôi như trâu bò mà sai khiến rồi."
"Tôi là tin tưởng năng lực của anh." Tống Sở nói.
Cố Việt cười nói: "Về khoản công nghiệp hóa chất thì tôi không giỏi bằng vật lý, nhưng mà chuồng trâu có thạc sĩ chuyên ngành công nghiệp hóa chất đấy, trước kia lúc rảnh rỗi sẽ tôi cũng liền theo anh ấy học."
"Cô có thể đưa tài liệu cho tôi, chỗ không hiểu tôi sẽ tới nhờ anh ấy chỉ bảo, sau đó nỗ lực thực hiện phương diện dẫn đầu khoa học kỹ thuật mà cô nói này."
Anh có thể nói ra lời này cũng có nghĩa là đã có cảm giác tin tưởng đối với Tống Sở, điều này đến bản thân anh cũng đều không ngờ đến.
"Ừm, cho tôi vài ngày để bớt thời gian sắp xếp lại, sau đó sao chép lại rồi đưa nó cho anh."
Tống Sở tiếp tục nói: "Phương diện này để từ từ rồi làm cũng được không cần phải vội, nghiên cứu trước đã."
Cố Việt gật đầu: "Ừm."
Hai người chạy trên một chiếc xe đạp vừa nói vừa cười tiến vào thôn, lúc này đã là tan tầm cũng bởi vậy mà bị không ít người nhìn thấy.
"Trước kia đều nói Tống Sở có bám thanh niên tri thức Cố dai như đỉa thì ì cũng vô dụng, thanh niên tri thức Cố chắc chắn sẽ không thích cô ấy. Nhưng mà bây giờ tôi lại thấy vẫn rất có tác dụng đấy chứ, tôi còn chưa từng thấy thanh niên tri thức Cố cười như vậy qua đâu đấy."
"Xem ra thái độ thanh niên tri thức Cố với Tống Sở đã tốt hơn rất nhiều, trước đây còn chẳng thèm ngó ngàng gì đến cô ấy kia."
"Tống Sở của chúng ta giỏi giang như thế, thanh niên tri thức Cố có thể không thích sao? Tôi thấy hai người họ rất xứng đôi."
Người nói chuyện hoàn toàn quên mất rồi, trước đây khi họ tụi bọn họ đàm tiếu sau lưng Tống Sở từng nói ác bác thôn Tống với thanh niên tri thức Cố chính là bông hoa lài cắm bãi cứt trâu.
Bông hoa tươi mà bọn họ nói vào khi ấy chính là chỉ thanh niên tri thức Cố.
"Nói chứ, thanh niên tri thức Cố cười lên thật sự rất đẹp, chẳng trách Tống Sở lại dụng tâm đến vậy."
"Trông hai người thật sự rất xứng đôi, nam thì tuấn tú nữ thì xinh đẹp lại còn đều giỏi giang."
"Bây giờ trong thôn e là cũng chỉ có mỗi thanh niên tri thức Cố là xứng với Tống Sở thôi."
Rất nhanh, lời qua tiếng lại đã xiêu vẹo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận