Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 139. Cảnh này không giống như tưởng tượng cho lắm thì phải? 1

Sau khi dùng cơm xong trời cũng sắp tối, anh cả Tống và anh tư Tống bèn về nhà cùng nhau.
Đường Phụng nhìn hai người, hỏi: "Thế nào?"
Gương mặt của anh tư Tống rất tức giận: "Cũng may là con chạy đến, bằng không thì hai thằng nhóc nhà ông La định sẽ đánh anh cả đấy."
Đường Phụng nghi ngờ nhìn vẻ mặt chán nản của anh cả Tống: "Hèn nhát."
Trong mấy đứa con, anh cả là người hèn nhát nhất. Sở dĩ cô vợ đó hay lớn lối làm hỏng việc như vậy cũng là do anh nuông chiều mà ra.
Tống Sở nói với anh tư Tống, hỏi: "Bên nhà chị ta nói như thế nào?"
Anh tư Tống nghĩ đến những người nhà họ La đó thì sắc mặt lập tức khó chịu ngay: "Bọn họ nói nếu không cho hai người em trai của chị dâu đi làm ở khu nuôi dưỡng thì nhà chị ta sẽ làm loạn lên, Nhị Oa cũng đừng hòng trở về."
Đường Phụng liếc mắt: "Nhà bên đó cũng chỉ có một chiêu này thôi, vậy cứ để bọn họ làm loạn, đến lúc đó người mẹ già này sẽ xé nát miệng mấy người phụ nữ nhà họ La."
Bà đã muốn xử lý mấy người phụ nữ có ý đồ xấu của nhà họ La đó từ lâu rồi.
Tống Sở vẫy tay với anh tư Tống.
Anh tư Tống lại gần, cô nói: "Bây giờ anh đi ra ngoài lan tin cho toàn thôn, nói rằng mấy người nhà họ La uy hiếp để được làm ở khu nuôi dưỡng, còn muốn đưa những người họ hàng khác của nhà họ La vào, bên chúng ta bị áp bức đến độ bất lực rồi."
"Em gái, sao em lại muốn lan tin cho toàn thôn vậy?" Anh tư Tống khiêm tốn thỉnh giáo.
Tống Sở cười nói: "Không phải mấy người nhà họ La muốn làm loạn sao? Lan tin cho tốt vào, ngày mai có thể để bọn họ nhìn xem sức chiến đấu của những người của thôn chúng ta."
"Chúng ta phải giả làm bên yếu thế bị bức bách trước, chờ đến khi bọn họ làm loạn thì mới phản công được, như vậy thì người khác sẽ cảm thấy chúng ta làm đúng, chúng ta càng sẽ rảnh rang hơn."
Bây giờ người trong thôn đang muốn vào khu nuôi dưỡng, người nhà họ La chẳng khác gì muốn đào chân tường của mọi người cả, chắc chắn bọn họ sẽ không đồng ý.
Nhà họ La nhất định không chiếm được thứ tốt gì từ chuyện này.
Anh tư Tống là người thông minh, nghe một phát là biết ngay ý đồ của Tống Sở, anh ta cười ha ha nói: "Vẫn là em gái thông minh."
Anh tư Tống đi ra ngoài lan tin, anh cả Tống muốn nói rồi lại thôi.
Tống Sở nhìn anh, hỏi: "Anh cả, không phải anh muốn đón người ta về sao?"
"Không có, để chị ấy tự kiểm điểm như vậy cũng rất tốt, quả thật gần đây chị ấy làm không đúng." Anh cả Tống lắc đầu.
Nếu vợ anh không thay đổi tốt hơn thì người trong nhà sẽ không tha thứ cho cô ta.
Hơn nữa, ngày hôm nay khi đến nhà họ La, anh suýt chút nữa bị hai cậu em vợ đánh. Nhưng mà vợ anh chỉ lạnh mặt đứng một bên để nhìn, làm ra vẻ ta đây là người có chỗ dựa, thực sự khiến anh thấy tổn thương.
Ban đầu anh nghĩ rằng đợi cô ta thay đổi xong thì sẽ đón về, nhưng đột nhiên bây giờ anh có hơi mơ hồ rồi.
Tống Sở suy nghĩ một chút, hỏi: "Anh cả, con người ta phải trao yêu thương cho nhau mới được. Anh đã trao đủ cho chị dâu, nhưng chị ta lại muốn tiếp tục làm vì nhà mẹ đẻ của mình, em kiến nghị anh nên suy nghĩ đổi vợ đi."
Vốn dĩ đây là chuyện của anh cả cô, cô cũng không tiện nhúng tay vào.
Có thể bỏ qua những chuyện khác, nhưng cô cảm thấy nếu như chị dâu không thay đổi thật tốt, cứ mỗi khi nhà mẹ đẻ tẩy não giật dây là lại làm chuyện xấu như trước, vậy thì tương lai của anh cả cũng như hai đứa bé sẽ rất thảm.
Người nhà họ La chính là trùng hút máu, chỉ cần dính vào rồi là không dứt ra được.
Sau khi đổi mới mở cửa, cô phải chuẩn bị để dẫn toàn bộ gia đình cũng như toàn thôn đi làm giàu. Nếu một ngày anh cả có tiền thì chắc chắn nhà họ La sẽ để mắt đến.
Đến lúc đó chị dâu bị bên kia tùy ý tẩy não dụ dỗ thì sợ rằng cả nhà sẽ bị bê đi mất. Anh cả luôn cố chấp làm không công cho nhà họ La nhưng bên đó vẫn không hề nhớ đến tình nghĩa này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận