Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 671. Cô chắc chắn cô không phải đang đùa tôi đấy chứ? 2

"Lâm sàng có thể hoàn thành vào sang năm, các anh muốn mang thí nghiệm lâm sàng đi cũng được."
"Đương nhiên, Jacques, tôi chỉ cam kết ưu tiên cho bên anh mua, đến lúc đó các anh vẫn phải có thành ý đến bàn điều kiện." Cô bổ sung thêm một câu.
Đây là chuyện đương nhiên, Jacques gật đầu: "Đó là điều tất nhiên, từ trước đến nay công ty chúng tôi có thành ý nhất."
"Tống, gần đây cô bận cái gì vậy? Cô nghiên cứu kĩ thuật kia cho công ty Novartis sao?" Anh ta không nhịn được mà hỏi.
Tống Sở lắc đầu: "Không phải, kĩ thuật cho công ty Novartis tôi đã thí nghiệm thành công rồi, có thể bán kĩ thuật hoàn chỉnh cho bọn họ."
"Một tháng nữa bên tôi sẽ thi tốt nghiệp trung học, tôi muốn về nhà chuẩn bị thi đại học nên rất bận."
Jacques: "..." Đột nhiên nội tâm có chút sụp đổ.
"Tống, cô chắc chắn cô không đùa tôi đấy chứ?" Dựa vào trình độ cuẩ Tống Sở còn cần thi đại học sao? Đây đúng là đang lãng phí thời gian mà!
Tống Sở dở khóc dở cười: "Tôi đùa anh làm gì, tôi đang rất nghiêm túc!"
Jacques phát điên nói: "Tống, dựa vào thiên phú và trình độ của cô, cô hoàn toàn không cần phải lên đại học!"
"Nếu như cô muốn học đại học, cô có thể đi đào tạo sâu, trực tiếp học từ nghiên cứu sinh ở đại học Cambridge, lí lịch của cô đã có đủ rồi, cô chỉ cần đưa giấy xin nhập học là được, tôi có thể làm người giới thiệu cho cô."
Như vậy anh ta và Tống Sở giao lưu cũng tiện hơn rất nhiều, không cần phải chạy đến nước Hoa xa xôi nữa.
Hơn nữa Tống Sở cũng không cần lãng phí quá nhiều thời gian vào việc học, dựa vào tiêu chuẩn của cô có thể hoàn toàn bước qua ngưỡng cửa này.
Tống Sở hết cách lắc đầu nói: "Jacques, tôi chỉ là muốn được trải nghiệm cuộc sống đại học, muốn thử một lĩnh vực ngành học khác mà thôi, cho nên mặc dù đề nghị của anh rất tốt nhưng tôi cũng chỉ có thể từ cối."
Cô muốn đi nước ngoài học đại học tốt nhất về điều chế dược phẩm sinh học còn cần Jacques đề cử sao?
Cô chỉ là không muốn đi mà thôi.
Vẻ mặt Jacques không thể tin được: "Cái gì? Cô muốn đổi ngành học sau đó trải nghiệm cuộc sống đại học? Tống, cô mau nói cho tôi biết là tôi nghe nhầm đi."
Tống Sở: "..." Tên nhóc này làm gì mà giật mình như vậy chứ.
"Jacques bạn tôi ơi, anh không nghe nhầm đâu, tôi nghiêm túc." Cô nói.
"Cô muốn đổi ngành học gì?" Jacques không nhịn được mà hỏi.
Tống Sở nói như thật: "Nghiên cứu thực vật nông nghiệp đi."
"Khụ khụ!" Jonas vừa uống một ngụm cà phê đã lập tức bị sặc: "Tống, có phải cô điên rồi không?"
Tống Sở vừa có trình độ dọa người và thiên phú về dược phẩm sinh học, không đi đào tạo sâu về phương diện này thì thôi lại còn chạy đi nghiên cứu thực vật nông nghiệp, anh ta cảm thấy cô bị điên rồi.
Jacques lườm Jonas một cái: "Sao anh lại cướp lời thoại của tôi."
"Tống, cô mau nói với tôi là cô đang nói đùa đi, cô chính là thiên tài của thiên tài về dược phẩm sinh học mà tôi đã từng gặp, cô chạy đi nghiên cứu thực phẩm nông nghiệp quỷ gì vậy?" Anh ta muốn phát điên đến nơi rổi.
Tống Sở nhìn hai người còn kích động hơn người trong cuộc là mình, hỏi lại: "Các anh cũng cho rằng dựa vào trình độ điều chế dược phẩm sinh học của tôi, thật ra cũng không cần phải đi học đại học sao?"
"Đương nhiên, cô đi học đúng là lãng phí thời gian, tôi cảm thấy dựa vào trình độ và năng lực của cô, ngay cả làm giảng viên cao cấp về dược phẩm sinh học cho trường đại học quốc tế cũng không thành vấn đề." Đây là suy nghĩ chân thực của Jacques.
Anh ta đã hơn bốn mươi tuổi, mang theo đoàn đội của mình nghiên cứu sáng chế ra hai loại thuốc mới, chuyện này cũng đã được xem như vô cùng có thành tựu.
Nhưng Tống Sở thì sao, lúc này còn chưa đến hai mươi tuổi cũng đã nghiên cứu sáng chế ra hai loại thuốc mới, quan trọng là người ta còn nghiên cứu sáng chế ra hai kỹ thuật điều chế thuốc mới, về cơ bản đều là tự bản thân hoàn thành.
Ngoài sự từng trải và kinh nghiệm ra, chỉ so về chuyện này thì thành tựu của Tống Sở cũng đã cao hơn anh ta rồi, đi làm học sinh cái gì nữa chứ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận