Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 923. Mấy người nghiêm túc sao? 2

Cả quá trình hai người không động tay vào, nhưng vẫn luôn theo sát chỉ đạo ba người kia nên dùng thế nào, làm thế nào cho nhanh, còn nói ra không ít những bí kíp, nghe đến nỗi mà trọng tài đang ngồi hai mắt sáng lên, mau chóng ghi nhớ.
Tivi không ngừng dành những lời miêu tả đặc biệt cho hai người. Mọi người đều có thể nhìn ra, mặc dù Tống Sở và Cố Việt không lên sàn nhưng lại có tác dụng vô dùng then chốt.
Bởi vì có những chỉ đạo và bí kíp của hai người mà trong vòng 2 tiếng đồng hồ, bọn họ đã mau chóng thử nghiệm hết những công thức mà Tống Sở và Cố Việt để lại.
Điều khiến mọi người kinh ngạc hơn là, tất cả các công thức đều làm thí nghiệm thành công, đúng hết.
Giỏi quá đi mất.
Tống Sở đưa tay lên xem giờ: “Còn hai mươi phút nữa là kết thúc, chúng ta nộp kết quả luôn sau đó nghỉ ngơi thôi.”
Ba người Châu Vệ Đông sững sờ: “Chúng ta không thử lại mấy cái còn lại sao?”
“Không cần thử, chắc chắn là sai hết.” Tống Sở từ tiên quả quyết nói.
Tiếp theo câu chuyện là: “Nếu mọi người muốn thử cũng được.;
Châu Vệ Đông vội nói: “Không cần thử, chúng tôi tin hai người.
Liên tục làm thí nghiệm lâu như vậy, bọn học cũng có chút mệt.
“Được, vậy thì nộp rồi nghỉ ngơi thôi.” Tống Sở gật đầu, sau đó giơ tay lên tỏ ý đã hoàn thành.
Những đội khác còn đang làm thí nghiệm đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn bọn họ, mấy người này nghĩ cái gì vậy?
Rõ ràng là vẫn còn hai mươi phút nữa thế mà lại không làm thí nghiệm nữa, nhanh thế đã từ bỏ thật sao?
Mọi người đang tập trung tinh thần làm, vậy nên người của bốn đội còn lại không biết được rằng những thí nghiệm mà mấy người Tống Sở mới làm đúng hết.
Họ chỉ cảm thấy bọn họ không hiểu gì cả, bọn họ cảm thấy thời gian làm thí nghiệm không đủ, thế mà bọn cô lại lãng phí hai mươi phút, điên thật đấy.
Nhưng người ta đã nộp rồi thì bọn họ cũng chẳng quản nổi. Trong lòng thì vẫn cười thầm, bọn họ làm đến cuối cùng nói không chừng lại lấy được thành tích cao hơn.
Những trọng tài không ngờ rằng mấy người Tống Sở lại giao nộp nhanh như thế.
Phó trọng tài cũng không kìm được mà hỏi: “Mấy cô cậu chắc chắn không muốn là thí nghiệm nữa thật chứ? Các cô cậu vẫn còn hơn hai mươi công thức chưa chứng minh.”
Hai mươi phút cũng có thể chứng minh bốn năm công thức, nếu như may mắn thì không chừng có một nửa tỉ lệ thành công, thế mà bọn họ lại từ bỏ.
Tống Sở tự tin cười nói: “Không cần chứng minh nữa, những câu còn lại chúng tôi nhận định rằng đều sai cả, vậy nên không cần lãng phí thời gian nữa.”
Trong tại, người xem: “…” Mấy người nghiêm túc sao?
Không thí nghiệm chứng minh thế mà họ lại biết là sai? Đỉnh vậy sao?
Mấy người Tống Sở đã kiên quyết như thế thì phó trọng tài cũng không tiện nói, cầm đáp án của bọn họ mang tới chỗ trọng tài chính.
Trong tay trọng tài chính là tất cả những đáp án chính xác, sau đó họ bắt đầu so sánh với đáp án của Tống Sở.
Sau khi so sánh xong, bọn họ bỗng không muốn nói chuyện nữa, có chút hoài nghi nhân sinh, bởi vì mấy người Tống Sở đã tìm ra tất cả những công thức chính xác và chứng minh.
Mà những công thức sai bọn họ trực tiếp loại bỏ, không làm thí nghiệm.
Lúc này bọn họ vô cùng tò mò, sao Tống Sở và Cố Việt lại tìm ra được những công thức sai. Rõ ràng là rất khó phán đoán, bởi vì trong rất nhiều công thức chỉ có một chút lỗi sai, nếu không làm thí nghiệm thì bọn họ cảm thấy bản thân không thể nhìn ra được.
Nhưng từ điểm này, bọn họ cũng biết bản thân thực sự đã gặp được thiên tài trong thiên tài, mặc dù bọn họ cũng bị choáng váng.
Trọng tài bên trên xem đáp án, người xem bên dưới cũng vô dùng căng thẳng.
Rốt cuộc mấy người Tống Sở lại làm gì? Tại sao lại nộp sớm như thế, lẽ nào thực sự đã tìm ra hết?
Nếu như là thế thì thật kinh khủng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận