Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 722. Quá tăng thể diện 1

Tống Sở nghe thấy anh ta nói như vậy thì buông bình tưới nước cầm trong tay xuống.
"Công bố số điểm rồi à?"
Anh ba Tống kích động gật đầu, nói: "Công bố rồi, anh thấy em đứng đầu trong danh sách bảng điểm của tỉnh chúng ta. Em ngoại trừ môn ngữ văn ra thì những môn khác đều là đạt điểm tuyệt đối."
Trường học của bọn họ lấy được một bản danh sách một trăm tên đầu tiên có số điểm thi vào trường đại học cao nhất tỉnh Nam, cho nên anh ta mới có thể biết được.
"Anh nghe hiệu trưởng của bọn anh nói rằng số điểm này của em không chỉ là cao nhất ở tỉnh Nam của chúng ta, mà chắc chắn còn có khả năng là số điểm cao nhất trong cả nước nữa đấy." Anh ta nói thêm.
Trừ khi có người ngay cả môn ngữ văn cũng lấy được điểm trọn vẹn, nếu không thì em gái anh ta sẽ là người đứng đầu cả nước chứ không chạy thoát đi đâu được.
Cái thành tích này cũng không ngoài suy đoán của Tống Sở lắm, dù sao cô học tập và chuẩn bị đều rất đầy đủ, đề thi cũng rất đơn giản với cô, những môn khác cô thi ra đã dự đoán được là mình có thể cầm chắc trọn điểm rồi.
Về phần môn ngữ văn, bản thân cô khá nắm chắc trọn điểm cho các câu hỏi khác, mục bị trừ điểm chắc chắn cũng chỉ có luận văn mà thôi.
Nhìn thấy anh ba chạy đỏ cả mặt và mồ hôi đầy cả đầu, cô cười hỏi: "Còn anh thi được thế nào?"
Nụ cười kích động trên khuôn mặt của anh ba Tống vẫn như cũ, nói: "Anh thi cũng không tệ, hạng ba toàn tỉnh, dự thi vào đại học sư phạm ở thủ đô chắc hẳn cũng không có vấn đề gì."
"Chuyện này cũng may mà có em những ngày qua giúp anh nắm được trọng điểm, lúc thi môn khoa học tự nhiên, vừa hay lại gặp mấy loại câu hỏi tương tự, nếu không anh cũng không thể thi tốt như vậy được."
Tống Sở cười nói: "Hạng ba toàn tỉnh thì thật sự cũng không tệ, điểm chính vẫn là sự cố gắng của chính bản thân anh, anh ba à."
“Anh họ Hữu Hoa và chị họ thi được bao nhiêu, anh đã xem qua chưa?” Tống Sở hỏi.
Anh ba Tống gật đầu, nói: "Nhìn này, chị họ và anh họ Hữu Hoa thi cũng đều ổn cả. Chị họ xếp hạng sáu mươi lăm toàn tỉnh. Lên đại học tỉnh Nam sẽ không có vấn đề gì, anh họ Hữu Hoa xếp hạng tám mươi chính, lên đại học chắc chắn cũng sẽ không thành vấn đề, chỉ xem là ghi danh ở đâu thôi.”
Tống Sở cười nói: "Anh ấy muốn ghi danh vào đại học kinh tế tài chính ở thủ đô, nên thứ hạng này chắc cũng không thành vấn đề gì đâu."
"Vậy thì bây giờ chúng ta sẽ chờ điền nguyện vọng và chờ thư thông báo trúng tuyển thôi.”
Anh ba Tống lau mồ hôi trên trán, nói: "Ừ, bốn người chúng ta chắc chắn đã thuận buồm xuôi gió mà lên được đại học rồi."
Suy nghĩ cũng vẫn còn không nhịn được sự kích động, không chỉ có em gái lấy được hạng nhất, mà anh ta cũng thật vinh quang khi đứng hạng thứ ba toàn tỉnh.
Ngay sau đó, các lãnh đạo và các đồng chí trong bộ giáo dục ở đây cũng đã đích thân tự mình đến tận nhà, trao phiếu điểm cho Tống Sở và cũng tuyên dương khen ngợi cô một phen.
Điều này chính là quá hăng hái tranh giành cho huyện Nam bọn họ, năm đầu tiên khôi phục lại kỳ thi vào trường đại học, hạng nhất toàn tỉnh vậy mà sẽ là người của huyện thành bọn họ, thật sự là rất không thể tưởng tượng nổi.
Bộ giáo dục tỉnh ở bên này cũng gọi điện thoại đến bày tỏ sự thăm hỏi và khen ngợi, để cho người của bộ giáo dục huyện Nam bên này cũng đều rất kích động.
Tỉnh và trong huyện còn ban hai phần tiền thưởng khác nhau cho Tống Sở, tỉnh thì sáu trăm đồng và trong huyện là ba trăm đồng.
Phần tiền thưởng này không thể được tính là có giá trị lắm ở đời sau, nhưng xét về vật giá bây giờ mà nói thì nó đã là tương đối cao rồi.
Sau khi người của bộ giáo dục rời đi, hàng xóm xung quanh đều nghe nói về chuyện này, sau đó nhao nhao bày tỏ sự chúc mừng, còn có người phỏng đoán dẫn đứa trẻ tới đi loanh quanh một vòng, bảo là muốn hưởng một chút dáng vẻ vui mừng của trạng nguyên.
Tống Sở vẫn luôn tương đối có danh tiếng ở huyện Nam, cho nên vừa nghe nói trạng nguyên là Tống Sở, mọi người đều biết là cô.
Đường Phụng và Tống Hữu Phúc đang đi làm, cấp trên của hai người đã chủ động chạy đến phân xưởng bên này, nói với hai người họ chuyện Tống Sở thi được trạng nguyên.
Mặc dù hai người Đường Phụng biết con gái rất lợi hại, nhưng không ngờ tới là lại lợi hại đến loại mức độ này, lại thi được cả trạng nguyên.
Những người trong xưởng cũng không ngờ tới rằng Đường Phụng và Tống Hữu Phúc có con gái thi được trạng nguyên tỉnh, còn rất có thể là trạng nguyên của cả nước, không nhịn được mà cùng kinh ngạc, cũng chỉ còn lại có hâm mộ và ghen tỵ.
"Chủ nhiệm Đường, con gái của cô thật sự là rất lợi hại, chỉ kém một điểm là cô bé đã được điểm tuyệt đối rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận