Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 912. Cố Việt quá xuất sắc rồi 1

Tống Sở nghỉ ngơi xong cô lập tức rời khỏi hội trường thi đấu.
Mới vừa đi ra đã nhìn thấy người nhà họ Cố và người nhà Tống đang đợi ở cửa, mọi người đều lộ ra ánh mắt kiêu ngạo và kích động, ngay cả trên mặt của cụ ông Cố đều lộ ra nụ cười thỏa mãn.
“Út bảo, các con thật sự là rất xuất sắc, thật sự làm cho chúng ta vô cùng vẻ quang.” Đường Phụng dẫn đầu đi đến kéo cánh tay của Tống Sở, gương mặt đầy tự hào nói.
Đây chính là con gái của bà, quá hãnh diện rồi.
Tống Sở cười kéo cánh tay của bà nói: “Cũng khá tốt ạ, chúng ta đi về nhà trước.”
Đường Phụng xưa nay đều là con gái nói cái gì thì chính là cái đó: “Đúng đúng, chúng ta về nhà trước, hôm nay mọi người cùng nhau ăn mừng thật ngon nào.”
Anh hai Tống vui mừng không dứt nói: “Đi đến chỗ của con ăn cơm đi, con và sư phụ sẽ cùng nhau xuống bếp nấu cho mọi người những món ăn ngon đặc sắc.”
Lần này ngoại trừ người nhà họ Cố và người nhà họ tống ra, thì ông Ngụy, ông Lộ và ông Triệu đều đến cả.
Ông Triệu cũng mặt đầy vẻ hưng phấn nói: “Đúng đúng, hôm nay tôi sẽ làm cho các người mấy món ăn ngon đặc sắc.”
Ông ta vẫn luôn đối đãi với Tống Sở như là người vai dưới của mình, thấy các cô đều xuất sắc như vậy, ông ta cũng vô cùng vui mừng.
Tống Sở gật đầu cười nói: “Được đó, vậy thì phải làm phiền chú Triệu và anh hai rồi.”
Đoàn người đi ngay đến quán ăn tư phòng của anh hai Tống, đến nỗi còn có cuộc thi đấu vào ngày mai và ngày mốt, bọn họ đều không có suy nghĩ đến, thành tích của hôm nay khá tốt như vậy việc chúc mừng cũng là nên làm.
Sau khi mấy người đi, Du Thịnh Huy và thư ký cũng từ bên trong đi ra.
Nhìn thấy bóng lưng cùng nhau rời đi của Tống Sở và Cố Việt, ánh mắt của anh ta trở nên mờ mịt khó hiểu.
Thư ký thấy như vậy trong long cũng thở dài, vị này vốn là muốn đội cho Cố Việt một cái nón xanh, sau đó nắm chặt Tống Sở trong tầm tay, nhưng bây giờ ngược lại tự mình lại rơi vào bẫy đó rồi.
Có điều cũng tốt, từ xưa đến nay anh ta đều cảm thấy việc tổng giám đốc Du tìm cách đối phó với Cố Việt là việc không cần thiết, nhà họ Du hiện tại đã bắt đầu đi xuống dốc rồi, cần gì phải đi chống đối với nhà họ Cố lớn mạnh, dẫn đến rối loạn chứ.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Tống Sở và Cố Việt cùng với tất cả mọi người đều quay trở về nhà của mình.
Buổi sáng ngày hôm sau, Tống Sở lái xe chở Tống Sở đến hội trường, những người khác cũng một mình đi xe đến.
Sau khi hội họp cùng với ba người khác, mọi người lập tức đi đến khu chờ để nghỉ ngơi.
Rất nhanh thì các trọng tài đã tiến vào hội trường, người chủ trò nói qua một chút về tình hình sàng lọc và số điểm tích lũy của ngày hôm qua, sau đó mời các học sinh có thể dự thi vào ngày hôm nay đi ra sân.
Sau khi Tống Sở các cô đi đến sân thi đấu, lập tức ngồi vào vị trí của mình.
Một người trọng tài chủ trì đứng lên tuyên bố quy tắc thi đấu của ngày hôm nay.
“Hôm nay sẽ có ba vòng thi đấu, vòng thứ nhất do ba người tham gia, lấy phương thức tiếp sức để phân thắng thua, vòng thứ hai và vòng thứ ba mỗi đội cử một người tham gia thi đấu.
“Cũng được dùng để tích lũy thời gian và xác định thêm điểm tích lũy, hạng nhất là mười hai điểm, vị ở vị trí cuối cùng được một điểm, chin đội hạng đầu trên bảng xếp hạng sẽ tiến vào cuộc thi đấu ngày mai.”
Lần này trọng tài chủ trì mời mỗi một chi đội trước tiên chọn r aba người tham dự cuộc thi đấu tiếp sức ở vòng thứ nhất, có điều là nhưng cũng đưa ra thêm một quy định nữa.
Đó chính là ba người đã ra sân ở vòng thứ nhất, không được phép tham gia vào hai đợt thi đấu ở phía sau nữa, cũng chính là chỉ có thể để lại hai người để tham gia vào hai đợt ở phía sau.
Điều này cũng là vì đề phòng người tương đối vượt trội trong chi đội sẽ tham gia hai đợt, như vậy thì tỷ lệ chiến thắng sẽ lớn hơn.
Quy định này vừa đưa ra, vốn là còn muốn để cho ba người Tống Sở, Cố Việt và Chu Vệ đông ra sân ở vòng thứ nhất, trong nháy mắt đã phải dừng ý nghĩ này lại.
Chu Vệ Đông nhìn Tống Sở vè Cố Việt nói: “Vòng thứ nhất ba người chúng tôi lên đi, đoán chừng trước tiên sẽ làm khó dễ cho ba chúng ta không chừng, nhưng nếu như mà trước tiên cố gắng hết sức rút ngắn thời gian áp sát thứ hạng gần, còn hai đợt còn lại thì dựa vào các người.”
Mặc dù bọn họ cũng bị lời nói cố gắng lấy hạng nhất của Tống Sở mà nhiệt huyết dâng cao, nhưng đối với trình độ của mình thì bọn họ rất hiểu.
Cũng vì vậy mà ba người bọn họ càng không thích hợp để tham gia vào hai vòng chiến đấu một mình ở cuối cùng, hy vọng ở đây đều đặt trên hai người Tống Sở và Cố Việt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận