Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 933. Một người càng khiến bực mình hơn một người kia 2

Trong lòng anh cũng có sự chán ghét vô cùng với người phụ nữ đó, quả nhiên là muốn nhúng tay vào chuyện hôn nhân của anh cả anh, thật sự là rất quá đáng.
Hai người đi vòng một vòng, từ phái bên kia đi tới, xuất hiện ở cửa quán ăn, vừa hay cũng gặp phải Quý Mai Nhã đang đi ra khỏi cửa.
Quý Mai Nhã ngẩn người, nói: "Làm sao mà các con cũng ở đây đây?"
Tống Sở nâng cằm lên một chút, nói: "Bà có thể ở chỗ này, tại sao chúng tôi lại không thể chứ?"
Sắc mặt của Quý Mai Nhã càng khó nhìn hơn, nói với Cố Việt: “Con cứ nhìn cô ta đối xử với mẹ con như vậy sao?"
Tống Sở không hề gì mà nói: "Con cảm thấy cô ấy nói rất đúng."
"Mẹ đây là đi gặp anh cả sao? Nhìn dáng vẻ xem ra cũng tức giận không ít, có phải là làm bà mối không thành rồi không?”
“Mẹ, con cảm thấy thật ra thì mẹ không cần phải rỗi rãnh ở nhà làm phu nhân đâu, nếu như mẹ đi ra mở văn phòng mai mối hôn nhân, phỏng đoán là sẽ làm ăn rất tốt.” Anh chế nhạo mà nói.
Anh có tình cảm rất sâu sắc với anh cả của mình, anh cả chính là tỷ lệ nghịch đảo của anh. Tay của mẹ anh đã đưa ra thật là quá dài.
Quý Mai Nhã lại bị rất tức giận, nói: "Cố Việt, con và anh trai con đúng là hết thuốc chữa."
“Cô chính là đặc biệt gây chia rẽ mối quan hệ của tôi và con tôi, cô sẽ không có cái kết tốt đẹp đâu.” Bà ta quay lại nhìn về phía Tống Sở, vẻ mặt đầy sự tức giận.
Tống Sở không thèm để ý mà nhún nhún vai, nói: “Con trai bà lại không phải là không có đầu óc, tôi gây xích mích một cái là anh ấy lập tức nghe theo sao? Còn không phải là chính bà làm chuyện đi đến nước quá mức sao."
“Cuối cùng là ai sẽ không có cái kết thúc tốt đẹp, cứ chóng mắt lên chờ xem là được.” Cô cũng không nói lời nguyền rủa nào.
Nhìn thấy Quý Mai Nhã tức giận lại càng thêm tức giận, mục đích của cô cũng đã đạt được rồi.
Ai bảo mới vừa rồi người phụ nữ này lại mang dáng vẻ vênh váo hống hách mắng chị họ cô là thôn nữ, mướn dắt dây đỏ cho anh cả Cố chứ.
“Chúng ta đi thôi, em không muốn nhìn thấy bà ấy.” Tống Sở kéo lấy cánh tay của Cố Việt.
Cố Việt gật đầu một cái, nói: "Anh cũng không muốn thấy."
"Con kết hơn thì mẹ cũng không cần phải tới, bọn con cũng không muốn nhìn thấy mẹ, Không chừng cha con khi đó, đã giúp con tìm được một người mẹ kế, đến lúc đó có bà ấy ở đó cũng dễ làm thôi.”
Thực sự là khi anh kết hôn cũng không định mời người mẹ này, nếu như ở trên tiệc rượu, bà ta nói lời gì đó khó nghe hoặc là làm chuyện gì đó, anh và Tống Tiểu Sở sẽ thấy rất chán ghét.
Hơn nữa cha anh cũng mới hơn bốn mươi tuổi, hoàn toàn còn có thể tìm thêm một người bạn đời khác.
Quý Mai Nhã nghe anh nói như vậy, sắc mặt của bà ta lập tức thay đổi một cái, nói: “Cố Việt, con thật là quá đáng, chuyện của cha con không tới phiên con làm chủ, cho dù con có không thích mẹ, thì cũng không thể thay đổi được sự thật rằng mẹ là mẹ của con.”
Bà ta phát hiện, người con trai nhỏ này, so với cái dáng vẻ đã từng phản nghịch ở mấy năm trước kia càng làm cho đầu người ta đau và nhói lòng hơn.
Trước đây đúng là bà ta trật đường ray mối tình đầu, nhưng bà ta cũng không hy vọng Cố Vũ Thành tái giá với một người phụ nữ khác.
Dáng dấp của Cố Vũ Thành anh tuấn nho nhã, cũng đã từng rất quan tâm bà ta, chính là thiếu một chút cảm xúc mạnh mẽ, nhưng trong lòng bà ta cho dù là ở giây phút này cũng muốn xem đối phương là đồ vật của riêng mình, không muốn người khác chạm vào.
Sau khi Cố Vũ Thành trở về, cũng vẫn luôn không có quan hệ mật thiết với người phụ nữ nào, bà ta cảm thấy chắc hẳn là ông vẫn còn chưa quên quên đoạn hôn nhân kia của hai người, vẫn còn có tình cảm với bà ta.
Cho nên, nghe thấy Cố Việt bảo là muốn tìm mẹ kế, bà ta cũng cảm thấy như bị đâm vào tim, bà ta không vui.
Cố Việt lười nói thêm nữa: “Tùy cho mẹ có nghĩ gì đi nữa, dù sao thì mẹ cũng đừng tìm con và anh trai con nữa là được, nếu không thì vẫn còn có người muốn đi vào nhà họ Qúy mà, mẹ biết đấy.”
Anh biết xương sườn mềm của người mẹ này ở chỗ nào, mối tình đầu đó của bà ta e là cũng kém hơn cả nhà họ Quý.
Quý Mai Nhã: "..." Nếu như đây không phải là con trai của bà ta, phỏng đoán bà ta sẽ còn khen mấy câu, thật là biết cách uy hiếp bà ta thế nào mới có thể rơi vào thực xử.
Nhưng nếu đây đổi thành con trai của mình, bà ta lại cảm thấy vừa bực tức vừa đau lòng.
Rốt cuộc là bà đã sinh ra hai thứ gì đây, một người còn làm bà ta tức người hơn cả người kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận