Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 278. Anh ta thích 2

Tống Sở không nghĩ đến Thịnh Thanh Dương dứt khoát như vậy, dựa theo ý này của anh ta, sau khi thành lập phòng kinh tế, anh ta là lớn nhất, và cô xem như là người quyết định thứ hai.
Cô hôm nay quả nhiên là không có làm uổng phí bản lĩnh, lại tranh thủ được tiếng nói và quyền thi hành mà bước vào phòng kinh tế huyện.
“Nếu anh Thịnh coi trọng tôi như vậy, vậy thì tôi sẽ thử một chút.”
Cô có qua có lại nói: “Thật ra thì trước mắt phó chủ nhiệm có thể thêm vào tạm thời, đến lúc đó theo dõi công việc và biểu hiện của tôi, nếu như làm tốt thì gạt bỏ tạm thời đi, nếu như làm không được tốt thì trực tiếp loại trừ chức vụ này.”
Như vậy Thịnh Thanh Dương cũng có thể bàn giao cho những người khác trong huyện tốt hơn, cô cũng không có kéo thù hận ở phòng làm việc như vậy.
Thịnh Thanh Dương hiểu ý cô ngay, nụ cười trong mắt nồng đượm: “Được, tôi tin rằng tạm thời hay không tạm thời không phải là vấn đề đối với cô, rất nhanh là nó có thể mất đi.”
Cô gái này không chỉ có thể lực mạnh, còn có cách làm việc thông minh và thành thục, nhân tài trong nhân tài, anh ta thích.
“Cảm ơn anh Thịnh đã khen ngợi, tôi sẽ cố gắng mau chóng sớm đem hai chữ tạm thời này bỏ đi.” Tống Sở xem như là đã đồng ý vào phòng kinh tế làm.
Thịnh Thanh Dương tràn đầy nụ cười đáp: “Tốt quá, hoan nghênh Tống Sở gia nhập phòng kinh tế.”
“Công việc sơ bộ cho việc thành lập bên này vẫn còn đang tiến hành, đối với nhân viên vào làm vẫn chưa quyết định xong, cho nên khoảng chừng một tháng sau cô mới có thể được giao công việc.”
Bên này anh ta chỉ chắc chắn ba người, còn cần tiếp tục đi tìm hai ba người nữa vào, nếu làm thì làm đến cùng, cho nên thời gian không gấp gáp được.
Tống Sở gật đầu đáp: “Được, tôi được dịp dùng thời gian này để xử lý chuyện của khu nuôi dưỡng.”
Thịnh Thanh Dương cười hỏi: “Ngoại trừ quần áo lông, cô còn có những ý tưởng nào khác không?”
Hôm nay Tống Sở vốn là muốn nói cho anh ta một chút về chuyện xưởng xe đạp điện, vì vậy nói đại khái một lần ý tưởng của cô và Cố Việt.
Thịnh Thanh Dương càng nghe ánh mắt càng sáng, Tống Sở đúng thật là báu vật, lại có thể lúc nào cũng mang đến kinh ngạc vui mừng cho anh ta.
Dù sao quần áo lông này phải đặt xưởng trang phục của huyện làm, anh ta có thể làm một ít trợ giúp, nhưng không gian hoạt động không lớn, chỉ có thể nâng đỡ đánh danh tiếng kia ra, đề cao danh tiếng của huyện nam.
Nhưng nói đến xưởng xe đạp điện, đó lại còn là xưởng mới tinh, mở ra đưa vào xây dựng, hoàn toàn có thể xây dựng một sản nghiệp nổi tiếng cho huyện nam, công trạng của anh ta đã đến rồi.
Đương nhiên, đem cái này ra bên ngoài, cũng có thể cung cấp cho huyện nam không ít chức vụ công nhân viên công ăn việc làm, giải quyết một số vấn đề khó khăn về việc làm, còn có thể gia tăng không ít thu thuế, một mũi tên trúng nhiều đích.
“Các cô chắc chắn có thể tạo ra xe đạp điện được không?” Anh ta nóng lòng tò mò, nhưng tương đối vẫn còn lý trí.
Tống Sở vuốt cầm nói: “Cầm chắc tám chín phần là có thể tạo ra được, Cố Việt đã giải quyết xong vấn đề khó khăn về kỹ thuật của bình điện rồi, chỉ đợi đi đến xưởng bình điện để bọn họ hỗ trợ sản xuất thôi, sau đó sẽ đi đến xưởng mô-tơ của tỉnh nhờ bọn họ chế tạo ra thân xe.”
“Các cô suy tính rất chu đáo, vấn đề xưởng bình điện và xưởng mô-tơ của tỉnh, tôi có thể giúp các cô giải quyết, chỉ cần chế tạo thành công một chiếc, thì tôi sẽ bảo xây lên xưởng ở trong huyện.” Thịnh Thanh Dương quyết định dành cho cô ủng hộ lớn nhất.
Phải làm ra vật thật thì mới là chứng minh có lợi nhất, nếu không trong huyện không thể nào đồng ý được.
Đối với kỹ thuật của Cố Việt anh ta vẫn tin tưởng, Cố Việt từng là học trò xuất sắc nhất của một giáo sư tại Viện nghiên cứu Vật lý ở thủ đô, Tống Sở làm việc cũng đáng tin.
Anh ta cung cấp giúp đỡ ở phía sau, tiến trình thời gian cũng có thể tăng nhanh rất nhiều.
Tống Sở chờ nhất là những lời này của anh ta: “Vậy thì chúng tôi phải cảm ơn anh Thịnh trước, tin chắc chỉ cần làm ra xe đạp điện, hạng mục này tuyệt đối sẽ không tệ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận