Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 467. Tống Tiểu Sở, em thật là ngọt 1

Nghiêm Phi là một người rất thông minh, sau khi trở về cũng đã phát hiện được bộ mặt thật của mẹ kế.
Vì vậy lập tức bắt đầu bồi đắp mối quan hệ với cha Nghiêm, ngược lại còn nhiều lần chỉnh đốn mẹ kế, đối phương mới biết điều.
Cố Việt biết mối quan hệ giữa cha con nhà họ Nghiêm rất tốt, đặc biệt chẳng những Nghiêm Phi nghe theo yêu cầu của cha Nghiêm gia nhập bộ đội, mà còn làm lính đặc chủng, nhiều lần hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc, chức vụ lại vẫn luôn thăng tiến hơn nữa.
Nghiêm Phi cũng càng ngày càng có tiếng nói hơn ở nhà họ Nghiêm.
Vì vậy anh mới có thể nói ra những lời như vậy với Nghiêm Phi.
Nghiêm Phi sao lại không hiểu ý của Cố Việt, mặc dù có chút bực dọc khi bạn tốt và người phụ nữ mà anh ta thích đã trở thành người yêu, nhưng vẫn nhượng bộ.
“Được, ngày mai tôi sẽ gọi điện thoại cho ông lão, bảo ông ta cho người đến đưa Nghiêm Vũ về.” Anh ta gật đầu một cái.
Anh ta làm như vậy cũng không hoàn toàn là giúp đỡ bạn tốt, cũng chỉ là không muốn làm cho Tống Sở khó xử.
Anh ta biết em gái của mình vừa ngu ngốc lại vừa ác độc, sợ đối phương bất chính có hại cho chuyện của Tống Sở, cho nên tốt nhất là nghe theo Cố Việt thu xếp di chuyển nhanh.
Người đó dù sao cũng là cô gái mà anh ta thật lòng yêu thích, lại còn cứu mạng anh ta, nhân duyên đã để lỡ, nhưng vẫn còn có thể làm bạn, anh ta vẫn sẽ luôn bảo vệ cho cô.
Cố Việt rót một ly rượu kính lễ với Nghiêm Phi: “Người anh em cảm ơn cậu!”
Thật ra thì không cần Nghiêm Phi ra tay, anh cũng có biện pháp trị Nghiêm Vũ, nhưng anh vẫn sẵn lòng cho bạn tốt thể diện, bảo nhà họ Nghiêm tự mình xử lý, nếu không để anh ra tay thì sẽ không qua loa như vậy.
Nghiêm Phi ngầm hiểu năng ly lên: “Chuyện trước kia đã là quá khứ, sau này chúng ta vẫn là anh em tốt.”
Hai người cụng ly một cái, một hơi uống cạn rượu.
Thịnh Thanh Dương và Hoắc Khải cũng sắp đến, bốn người vui sướng uống sạch mấy chai rượu đã mua đến.
Ba người cũng ngỏ lời chúc mừng Cố Việt một lần nữa, cũng vì vậy mà Cố Việt là người uống nhiều nhất.
Có điều là bởi vì phản nghịch thuở niên thiếu, tửu lượng của Cố Việt cũng vượt trội, dù có men say nhưng vẫn tỉnh táo như cũ.
Cuối cùng bởi vì Thịnh Thanh Dương uống say nằm vật xuống nên cũng đã kết thúc buổi tụ họp lần này, Hoắc Khải cho người lái xe đưa Nghiêm Phi và Cố Việt trở về.
Nghiêm Phi đến trước, trước khi xuống xe, anh tay ôm bả vai của Cố Việt rồi nói: “Lão Cố, lời nói của ngày hôm qua coi như tôi chưa nói, tôi chúc phúc cho các cậu.”
Kết thúc một chầu uống rượu, anh ta cũng đã hoàn toàn thoải mái rồi, anh em chính là anh em cả đời, cô gái mình thích thì sau này cứ để ở trong lòng thôi.
Cố Việt vỗ một cái vào sau lưng anh ta: “Cảm ơn lão Nghiêm, tôi nhận lời chúc phúc của cậu.”
Lúc này hai người mới tách ra, bất kể là bởi vì mâu thuẫn đã từng gây ra ở thủ đô, hay là bởi vì chuyện về Tống Sở, giờ phút này tất cả những hiềm khích trước kia đều đã tan biến.
Cố Việt quay về nhà trọ, vọt đi tắm trước tiên, rửa mặt một lát, lúc này mới mang theo mấy phần men say đi tìm Tống Sở.
Quả thực là không ngờ sẽ đi tìm Tống Sở mà trên người toàn mùi rượu.
Cố Việt quay về, Tống Sở đã phát hiện ra ngay, bản thân cô cũng đi rửa mặt trước.
Đợi một lúc, mới nghe được tiếng gõ cửa.
Mở cửa ra thì thấy tóc anh còn vương hơi nước, cũng biết anh đã chạy đi tắm.
“Thấy anh cũng chưa say lắm mà.” Cô đã anh đi vào rồi bước đến đóng cửa lại.
Cố Việt ôm cô, tựa đầu vắt lên trên bả vai cô, mang theo mấy phần ý tứ lười biếng nũng nịu: “Đã có chút say rồi.”
Tống Sở cũng rất thích bộ dạng này của anh, cảm thấy học thần Cố như vậy rất quyến rũ và mê người.
Cô dẫn anh đến ngồi chung trên ghế sa lon, một cái tay vòng qua cổ anh nói: “Say thì về ngủ đi.”
“Còn chưa buồn ngủ, muốn em ở bên cạnh anh, rồi sẽ đi ngủ.” Cố Việt di chuyển đầu khỏi bả vai cô, dung trán đặt ở trán cô, một mảnh thâm tình trong mắt anh.
Tống Sở giống như là bị hút vào trong đôi mắt thâm tình của anh, học thần Cố say rượu nũng nịu đã phạm quy quá rồi.
Cô không nhịn được, đưa một cánh tay khác ra, kéo cổ áo sơ mi của học thần Cố, chủ động hôn lên đôi môi mang mấy phần ấm áp của anh.
Bị Tống Sở chủ động hôn trước, đôi mắt Cố Việt co lại, tim đập nhanh hơn cả người giống như là muốn bay lên.
Rất nhanh đã đảo khách thành chủ, chủ động dây dưa với cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận