Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 867. Từ chối 2

Nhưng Tống Sở thì không, anh ta thấy Tống Sở thực sự phản cảm với ý kiến của anh ta, đối xử với Cố Việt cũng thật lòng.
Cái tình cảm sắt son một lòng này thực khiến người ta ngưỡng mộ.
Lúc này trong lòng anh ta rất hỗn loạn, vô cùng phiền não.
Anh ta để ý, nếu như Tống Sở thực sự đồng ý anh ta, sau đó cho anh ta cơ hội theo đuổi một cách mập mờ, có thể anh ta sẽ cảm thấy thất vọng.
Biểu hiện của Tống Sở hiện tại nằm trong dự tính của anh ta, càng khiến anh ta thêm tán thưởng và rung động, nhưng lại khiến anh ta cảm nhận được một cảm giác thất bại hiếm có.
Cũng vì thế mà anh ta chẳng có tâm trạng quan tâm, vì sao Will sẽ ngồi chúng chuyến bay về nước với bọn họ.
Bên này Tống Sở đã liên lạc trước với Cố Việt và Thịnh Thanh Dương.
Vừa xuống máy bay đi ra ngoài đường là đã nhìn thấy hai người này.
Tống Sở và Cố Việt vừa nhìn đã thấy đối phương trong đoàn người, hai người thầm cười một cái, trong ánh mắt có mấy phần nhớ nhung.
Sau khi đi đến, Tống Sở giới thiệu Will với hai người.
Sau đó giới thiệu Cố Việt: “Ngài Will, đây là vị hôn phu của tôi Cố Việt, anh ấy là chuyên gia trong lĩnh vực cơ khí vật lí.”
Will bắt tay với Cố Việt một cách khá thân thiện: “Chào anh Cố, trông anh và Tống rất hợp đôi.”
Cố Việt cười nói: “Cảm ơn anh!”
Tống Sở lại giới thiệu Thịnh Thanh Dương: “Đây là đồng chí Thịnh Thanh Dương, làm việc tại bộ đầu tư nước ngoài thủ đô.”
Thịnh Thanh Dương bắt tay nhau, nói chuyện vài câu.
Cố Việt đứng bên cạnh làm phiên dịch cho hai người.
Mọi người gặp mặt xong thì cùng nhau quay người ra khỏi sân bay, Cố Việt vô tình nhìn thấy Du Thịnh Duy đi ra sảnh.
Du Thịnh Huy cũng nhìn thấy anh ta. Nếu như trước đây thì còn cô ý cười một cái hoặc là chào hỏi, hiện tại chỉ lạnh lùng dùng ánh mắt giao chiến với Cố Việt sau đó thì cúi đầu rời đi.
Anh ta thấy Tống Sở đứng bên Cố Việt, dáng vẻ tươi cười như hoa, sự khó chịu trong lòng lại tăng thêm gấp bội.
Anh ta cũng không hiểu tại sao lại thế này, chẳng phải lúc đầu chỉ muốn Cố Việt bị cắm sừng thôi sao? Sao lại cảm thấy ghen tỵ thế này.
Bởi vì không ngờ rằng sẽ nhìn thấy hai người đó gần gũi như thế, lại không ngỡ rằng nụ cười của Tống Sở khi ở bên Cố Việt lại không giống như bình thường, anh ta chọn lựa mắt không thấy tim không đau.
Tống Sở thấy Cố Việt nhìn bên kia: “Sao thế?”
“Không có gì, nhìn thấy Du Thịnh Huy nên hơi bất ngờ.” Cố Việt rất nhanh đã thu lại ánh mắt.
Tống Sở nói: “Lát nữa em sẽ nói với anh về chuyện của anh ta.”
Là những người yêu nhau, cô luôn cảm thấy sự tín nhiệm là điều quan trọng nhất, vậy nên không muốn giấu chuyện Du Thịnh Huy.
Cố Việt cười nhẹ: “Được.”
Cố Việt đặt đặt khách sạn cho Will và những người đi cùng, đưa người đi đến khách sạn xong, bọn họ mới lại đi tiễn ông Ngụy.
Trên xe, Thịnh Thanh Dương không kiềm được mà hỏi Tống Sở: “Sở Sở, sao mà cô đỉnh quá vậy.”
Tống Sở ngồi ở ghế tài xe, quay đầu nhìn anh ta cười: “Sao thế?”
“Cô ra nước ngoài một chuyến, vậy mà có thể “bắt cóc” người phụ trách tập đoàn Nhã Mỹ tới đây, cô quá giỏi luôn cô có biết không?”
Thịnh Thanh Dương cười rồi tiếp tục nói: “Hôm nay sau khi cục trưởng của chúng tôi nghe nói là cô sắp cùng Will về nước khảo sát thì kinh ngạc vô cùng.”
Tập đoàn Nhã Mỹ rất có danh tiếng trên trường quốc tế, là một công ty hàng đầu. Trước đây cũng không phải là chưa từng liên hệ với đối phương, sau đó mời họ tới để đầu tư mở xưởng.
Nhưng đều bị từ chối hết cả, chẳng ai ngờ rằng Tống Sở ra nước ngoài một chuyến lại có thể đưa tổng phụ trách của công ty người ta về.
Bên này không chỉ có cục đầu tư của bọn họ để ý, cục đối ngoại cũng thế, đều hy vọng có thể kết nối với Tống Sở, để gặp mặt và nói chuyện với Will.
Sau đó Tống Sở liền dành cơ hội này cho bọn họ.
Buổi sáng lúc xin nghỉ phép để rời đi, anh ta phát hiện ra ánh mắt đồng nghiệp nhìn mình đều đầy sự ngưỡng mộ. Lư Nghĩa Kiệt tức tới nỗi bẻ cong cả bút, trong lòng anh ta tràn đầy sảng khoái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận