Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 696. Các cô xem tôi như không tồn tại có đúng không? 1

Tống Sở cũng không cảm thấy nói ra những thứ này rất lợi hại, dù sao bọn họ đều là tham khảo ở đời sau, kết hợp với một ít tình huống bây giờ mà đưa ra ý kiến.
Nhưng ở trong mắt đám người bọn Phỉ Lân xem ra lại hò hét rất trâu bò.
"Sở Sở, cô thi mà không cân nhắc một chút về việc kinh doanh biển sao?"
Giờ phút này, Phỉ Lân đặc biệt hiểu thấu được tại sao thương nhân nước ngoài và người ở bên ngoài đều muốn đào Tống Sở, là bởi vì bọn họ cũng muốn đấy!
"Đúng đúng, hay là chúng ta cùng nhau làm đi? Có cô làm thì toàn bộ quá trình đều được điều khiển ổn thỏa, bọn tôi lại càng có lòng tin." Đám người Dư Huy cũng rất tán thành.
Bây giờ những gì mà Tống Sở nói, bọn họ cảm thấy rất tốt, ước chừng phải để cho bọn họ đi áp dụng, chắc chắn sẽ có rất nhiều chỗ không hiểu và không vừa ý.
Nhưng mà nếu như để cho Tống Sở cùng đi làm chuyện này, bọn họ sẽ cảm thấy tính chắc ăn sẽ lớn hơn nhiều, câu lạc bộ cao cấp được xây ra ngoài chắc chắn cũng sẽ rõ ràng là thứ độc nhất ở thủ đô.
Tống Sở nói nhiều như vậy, ngoài việc thật lòng cảm thấy loại chuyện này rất thích hợp cho đám người Phỉ Lân làm ra, mà cũng có muốn thêm vào một chân ý tưởng.
Cô cười nói: "Tôi vẫn là thích làm nghiên cứu hơn, chưa sẵn sàng để đi ra biển."
Thấy mấy người bọn họ rối rít lộ ra ánh mắt thất vọng, còn muốn tiếp tục khuyên bảo, cô lại nói thêm: “Nhưng mà anh tư của tôi chuẩn bị đi biển làm ăn, ngược lại là có thể đầu tư.”
"Nếu như mọi người xác định muốn làm hạng mục này, tôi cũng sẽ hỗ trợ cung cấp một bản kế hoạch khả thi, còn có thể bao gồm cả kế hoạch cho hạng mục các loại nữa."
Cô muốn bồi dưỡng anh tư thành một doanh nhân lớn, hoặc thậm chí là người giàu nhất, vì vậy lại không thể quá thấp, thành lập mạng lưới giao thiệp là rất quan trọng.
Đi theo mấy người bọn họ để xây dựng câu lạc bộ, đó chính là một chuyện rất tốt.
Anh tư Tống không ngờ tới rằng em gái nói nhiều thứ làm nền như vậy, hóa ra là lại vì anh ta, không nhịn được mà sinh ra một loại cảm động và lý tưởng hào hùng, anh ta nhất định không thể làm mất mặt em gái của mình được.
Đám người Phỉ Lân đều là những người thông minh, một chút là đã lập tức hiểu được ý của Tống Sở.
Cô đây là muốn đẩy anh tư của cô ra ngoài, chút chuyện này bọn họ cũng có thể chấp nhận được.
Anh tư Tống đầu tư, đương nhiên là Tống Sở sẽ không bỏ mặc anh ta, cũng tương đương với việc là bọn họ sẽ có người cố vấn này.
Phỉ Lân suy nghĩ một lúc rồi nói: "Hạng mục này thì tôi cảm thấy có thể thực hiện được. Nếu muốn chơi, thì cứ chơi lớn một chút, tôi muốn làm."
"Cậu tư đầu tư, Sở Sở giúp làm kế hoạch và đưa ra ý kiến. Tôi cảm thấy là có thể."
Mấy người Dư Huy cũng suy tư trong chốc lát, nói: "Chúng tôi cũng sẽ làm, hạng mục tốt như vậy, nếu như bây giờ không tham gia vào một chân, cảm thấy sau này chắc chắn phải hối hận."
Cố Việt không ngờ tới rằng Sở Sở nhà mình có thể tùy tiện một cái là đã xác định một dự án cho những người bạn thơ ấu cùng nhau lớn lên của anh.
Đương nhiên là anh phải ủng hộ đối tượng của nhà mình và anh vợ tư, nói: “Nếu như mọi người thật sự chắc chắn làm vậy thì tôi cũng sẽ đầu tư vào một phần”.
Nghiêm Phi thì tuyệt đối tín nhiệm và coi trọng năng lực và tầm nhìn của Tống Sở.
Anh ta cảm thấy rằng nếu không phải anh tư Tống không có nền tảng và vốn liếng, thì e rằng cô cũng sẽ không để cho anh tư Tống làm hạng mục này.
"Cũng tính cho tôi là một phần, tôi cũng sẽ đầu tư." Anh ta nói.
Phỉ Lân khẽ cười nói: "Thật hiếm có nha, hai người các người mà lại cũng sẽ muốn đầu tư."
“Lão Cố đây là vì đối tượng, còn cậu cái người này lại là vì cái gì đây?” Cậu ta cười, trêu ghẹo Nghiêm Phi.
Nghiêm Phi nói đúng sự thật: "Tôi chính là đơn giản chỉ coi trọng Sở Sở mà thôi."
Sau đó anh ta còn mang theo một chút ghét bỏ mà nói: "Nếu như hạng mục này không có Sở Sở, vậy thì tôi nhất định sẽ không đầu tư vào đâu."
Mấy người Phỉ Lân: "..." Còn có thể vui vẻ mà chung sống hòa thuận được hay không?
Nhưng mà, ngay cả Nghiêm Phi cũng thấy Tống Sở tốt như vậy, vậy thì chẳn hẳn là làm thế nào cũng sẽ không sai được.
“Lão Nghiêm, cậu đây sẽ là người đầu tư cho tương lai của bọn tôi sao?” Dư Huy bật cười hắc hắc nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận