Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 748. Nào có chuyện tốt như vậy 1

Tống Sở biết học thần Cố nhà cô sẽ trực tiếp làm điều hòa.
“Anh tốt nhất rồi!” Cô lại ôm cánh tay anh cọ cọ.
Sau khi có học thần Cố, chất lượng cuộc sống của cô đã nâng cao rất nhiều.
Đợi sau khi làm ra điều hòa, cả máy giặt đồ tự động, lò vi ba, điện thoại thông minh v.v.. Cũng không còn xa nữa.
Cố Việt ôm cô khẽ cười nói: “Không tốt với em, thì tốt với ai?”
“Em muốn gì, chỉ cần anh có thể làm ra, anh sẽ thỏa mãn em.” Anh không nỡ để cô chịu lạnh chịu nóng.
Tống Sở vòng lấy eo anh, chủ động ngẩng đầu hôn cằm anh: “Moa moa!”
Đây là học thần Cố muốn chiều cô đến mức càng ngày càng mỏng manh rồi, nhưng cô thích.
Hai người nồng nhiệt quấn quýt một hồi lâu.
Hôm nay trong nhà người giúp việc có việc, Cố Việt bảo cô ta không cần đến.
Hôm nay anh còn đích thân xuống bếp, định làm vài món Tống Sở thích ăn.
Bây giờ bọn họ ở trường đại học khác nhau, phần lớn thời gian trong một tháng đều phải xa nhau, anh cảm thấy ngoài nuông chiều, thỏa mãn yêu cầu của cô ra, còn phải nắm lấy dạ dày của cô.
Khiến cô càng ngày càng thích mình.
Tống Sở cũng không rảnh rỗi, đến nhà bếp bật quạt điện giúp rửa rau.
Đợi Cố Việt nấu đồ ăn xong, lúc Tống Sở mang ra, ông nội Cố và cha Cố cũng đã trở về.
Hai người vừa nghe đồ ăn hôm nay là Cố Việt nấu đều cười rồi nói muốn thử xem.
Mấy người ngồi cùng nhau vừa ăn vừa trò chuyện.
“Sở Sở đến trường báo danh rồi?” Cha Cố hỏi.
Tống Sở gật đầu: “Báo danh rồi.”
“Chú nghe nói hôm nay cháu đã khoán một vùng núi, còn muốn mua cả ngọn núi phía sau của đại học nông nghiệp thủ đô?” Cha Cố lại hỏi.
Gần đây ông ấy đang phụ trách nhận thầu thực thi khoản này, Tống Sở khoán một mảnh núi lớn như vậy, một lần trả sạch nợ mười năm, đã bị người ta báo lên rồi.
Lúc sắp tan làm, lại có người đến báo cáo đại học nông nghiệp muốn bán núi phía sau cho Tống Sở.
Tống Sở cũng không bất ngờ cha Cố biết chuyện này, cười rồi gật đầu: “Đúng ạ, cháu khoán đất đồi trước, để anh cả cháu trồng trọ, núi phía sau đại học nông nghiệp bên này cháu định mua để xây phòng thí nghiệm.”
Buổi chiều hiệu trưởng Chu gọi đến số điện thoại nhà họ Cố mà cô để lại, bọn họ đã họp thông qua nghị quyết bán đất cho cô.
Cha Cố phát hiện con dâu nhà mình chính là cái tính không chịu ngồi yên, cứ cách một khoảng thời gian sẽ làm chút chuyện.
Hôm nay có mấy người đều hỏi ông ấy, Tống Sở muốn mua nhiều đất như vậy làm gì, hiển nhiên rất quan tâm cô.
Dĩ nhiên, ông ấy ủng hộ chuyện này, nhà bọn họ không cần nàng dâu hiền lành, chăm lo việc nhà, trái lại vì năng lực của cô mà sinh ra tự hào.
“Chú giúp cháu làm thủ tục liên quan nhé.” Ông ấy uống một ngụm canh nói.
Nếu ông ấy đi làm, thủ tục sẽ tương đối nhanh, Tống Sở bên này có thể nhanh chóng khởi công rồi.
Vẻ mặt Tống Sở tươi cười nói: “Được ạ, cảm ơn chú.”
“Vậy mấy ngày này cháu đi tìm đội công trình, đến đại học nông nghiệp bên này hỗ trợ xây phòng thí nghiệm trước.” Có cha Cố làm thủ tục giúp, cô cũng không sợ không làm được hay bị kéo dài.
Cha Cố khẽ cười nói: “Người một nhà không cần khách sáo, có chuyện gì cứ việc nói với chúng ta hoặc Tiểu Việt.”
“Cháu có quen đội thi công bên này không?” Ông ấy lại hỏi.
Tống Sở lắc đầu: “Không có, cháu còn nghĩ ngày mai nhờ bạn bè hỏi giúp.”
Cha Cố cười nói: “Không cần đi tìm bạn bè hỏi giúp, chú quen một người bạn lúc trước từ chức ở cục xây dựng thành phố ra mở công ty xây dựng, trong tay có kha khá đội thi công thành thục, chú liên hệ giúp cháu nha.”
Tống Sở tươi cười rạng rỡ: “Vậy quá tốt rồi, cháu còn đang lo cái này.”
Bây giờ có không ít công ty xây dựng tư nhân mở ra, xây một vài nhà lầu đơn giản thì không có vấn đề, nhưng cô có yêu cầu khá cao với phòng thí nghiệm, còn đang nghĩ làm sao tìm công ty đáng tin cậy đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận