Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 876. Khoe khoang 1

Những căn phòng nghỉ chân ở mảnh đất núi được thuê đã xây xong rồi, nhân viên cũng đã chuyển vào ở.
Khu nuôi trồng ở bên cạnh cũng đã xây xong, Tống Sở mua một đàn heo, gà con, vịt con để nuôi.
Bây giờ anh cả Tống cũng không còn ở trong tứ hợp viện nữa mà chuyển hẳn tới đây luôn, anh ấy thích cuộc sống nông thôn thế này hơn.
Thấy Tống Sở tới, vài người đang ở dưới ruộng và khu nuôi dưỡng lẫn lượt chào hỏi cô.
Trong đó có Lý Tú Chi và chồng của Lâm Lệ Phương, hai người làm việc ở đây cũng không tệ.
Anh cả Tống cũng từ chuồng heo đi ra, "Em gái, sao em lại tới đây?"
Tống Sở cười nói: "Em tới xem thử tình hình của nhóm cây giống và dược liệu được trồng trước đây thế nào rồi."
Anh cả Tống đi rửa tay, "Cơ bản đều sống hết, phát triển cũng rất tốt, anh dẫn em đi xem thử."
"Vâng, đi thôi." Tống Sở gật đầu.
Bên phía ruộng chỉ trồng những cây ngô đã được cải tiến, những loại khác thì vẫn chưa cải tiến được, vì vậy cứ dựa theo thời tiết ở quê để trồng lương thực rau dưa.
Trên núi lại trồng một khóm dương liễu, đến lúc đó có thể dùng kĩ thuật cấy ghép để trồng nấm.
Còn trồng thêm rất nhiều cây ăn quả ở trên núi, chỉ cần quả non phát triển một khoảng thời gian, cô sẽ chuẩn bị chiết cây cải tiến.
Còn trồng một nhóm dược liệu khá có giá trị, mảnh vườn này cô dự định dùng dịch cải tiến để xem thử hiệu quả.
Nhìn thấy tình hình trồng trọt ở nơi đây rất tốt, anh cả của cô đúng là có thiên phú về mặt này.
"Anh cả, người làm ở đây vẫn đủ chứ?"
Anh cả Tống trả lời: "Bình thường thì cũng đủ, nhưng một số lúc như bón phân thì thấy không đủ."
"Còn phải gánh nước tưới cho cây ăn quả và dược liệu nữa, anh thấy người làm ở đây vẫn còn thiếu."
Mẹ gái anh ấy đã nhờ người đào một con sông nhỏ ở trên núi thành kênh dẫn nước về tưới cây, nhưng mà công trình này còn chưa xong, bây giờ người làm phải đi gánh về.
Tống Sở gật đầu: "Vậy cuối tuần và ngày nghỉ em sẽ tìm một vài người muốn làm thêm tới đây làm việc, đến lúc đó sẽ dựa theo giờ làm việc để trả tiền."
"Ví dụ có thể gánh nước lên núi tưới cây, công việc này mệt nhất nên một ngày sẽ được năm đồng, cuốc đất bón phân thì ba đồng, làm ở bên khu nuôi trồng thì hai đồng." Cô dự định cung cấp chỗ làm cho sinh viên tốt nghiệp, như vậy nơi đây cũng nhàn nhã hơn.
Hơn nữa cũng không chỉ giới hạn ở trường học, nếu người của trường tham gia không đủ, vậy cô sẽ liên lạc với Bộ quan hệ đối ngoại của các trường học khác.
Cho tới bây giờ anh cả Tống chưa từng nghi ngờ quyết định của Tống Sở, "Được, tới lúc đó em dẫn người qua đây, anh sẽ để người sắp xếp bọn họ làm việc, sẽ tính tiền lương hàng ngày cho bọn họ."
"Nếu như làm không tốt thì có thể sa thải không?" Anh ấy hỏi.
Bên phía anh ấy vẫn luôn tuyển người, cũng từng gặp những người gian dối, sau khi phát hiện thì sa thải luôn.
Sau đó em gái kiến nghị sau này nhân viên tới xin việc thì đều có hai tháng thử việc, người thì ba ngày người thì ba tháng, đến lúc đó nếu như làm tốt thì đều được tăng lương, nói trước như vậy cũng sẽ ngăn chặn được không ít người lợi dụng sơ hở.
Tống Sở gật đầu: "Đương nhiên là có thể, nếu ai làm không tốt thì cứ sa thải, không cần quan tâm."
"Sau này anh cũng phải bảo cấp dưới chú ý nhiều hơn, người nào làm tốt thì nhớ tên của người đó, sau này không chừng chúng ta còn cần tới người ta."
Bây giờ cô làm những chuyện này đều là vì dự trữ nhân tài cho sau này.
Anh cả Tống nghe một cái là hiểu, cười hì hìc gật đầu: "Không thành vấn đề."
"Buổi chiều em còn có việc phải đi trước, chờ chuyện tuyển người được hoàn thành thì sẽ dẫn người tới." Tống Sở nói.
"Được!"
Tống Sở nhìn đồng hồ thấy thời gian cũng sắp tới rồi nên lái xe rời khỏi.
Lúc cô về tới nơi, Bộ trưởng Tống và Chủ nhiệm Quách đã ở đây rồi, cô bèn đi theo bọn họ vào phòng họp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận