Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 856. Không nghĩ ra 1

Lần mở họp báo sản phẩm này, tập đoàn Masami đã thuê hẳn một nơi triển lãm, còn có hai tầng.
Phía dưới tầng một để sản phẩm và thiết bị máy móc y tế, tầng hai dùng để triển lãm sản phẩm mới.
Vốn dĩ gần đây sẽ có một hội nghị chuyên đề sinh vật quốc tế, Masami lại rất có danh tiếng, cho nên người từ các nước tới cũng không ít.
Lúc đám người Tống Sở tới thì mấy người Hứa Vệ đã đứng đợi ở bên ngoài rồi.
Đi vào nơi triển lãm thì không cần dùng vé vào, ai có hứng thù thì đều có thể vào, nhưng mà người tới đây đều là các công ty chuyên nghiệp.
"Bộ trưởng Hứa." Ở những nơi công cộng thế này Tống Sở sẽ không gọi là chú Hứa.
Hứa Vệ cười nói: "Mọi người đã tới, chúng ta đi vào chung đi."
Vừa đi, ông ấy vừa giới thiệu ba đồng nghiệp khác cho Tống Sở, hai bên đều chào hỏi lẫn nhau.
Bởi vì thành quả của hội trợ triển lãm xuất nhập khẩu kia, cho nên ba người này đều đã từng nghe qua tên Tống Sở.
Lần trước không có Tống Sở và Cố Việt ở đó, tỉnh Nam cũng không còn đàm phán được thêm đơn hàng xuất khẩu nào nữa, tổng đơn của hội chợ triển lãm của bọn họ cũng không nhiều bằng lẫn đó, kí ức về chuyện này vẫn còn như mới.
Vào trong, mọi người đi tham quan chỗ máy móc y tế của tập đoàn Masami trước.
Tống Sở muốn xem thử sản phẩm mới ở tầng thức hai của tập đoàn Masami, quả nhiên không có món đồ nào đáng để kì vọng.
Đối với những người tới tham dự, đương nhiên là rất mới rất có hứng thú, nhưng đối với Tống Sở thì đây chỉ là mấy thứ đồ cổ đã bị đào thải.
Cô quan sát kĩ một lần, cũng là vì muốn xem thử trình độ khoa học kĩ thuật và máy móc hiện nay của tập đoàn Masami đã tới bước nào rồi, lúc này mới có thể quyết định được trình độ của hạng mục hợp tác.
Bây giờ đã biết đại khái rồi, cũng chẳng còn hứng thú quan sát thêm nữa.
Đám người Hứa Vệ không làm trong nghề y tế, đối với những thiết bị này chỉ cảm thấy được giới thiệu rất hay, nhưng cũng không thể nhìn ra nguyên do.
Bởi vậy bèn đặt sự chú ý vào việc mua thiết bị cao cấp, cũng tìm được người môi giới trước đó để thương lượng.
Người nọ rất kiêu căng, nhưng thật ra vẫn chưa một con đường sống, một trăm thiết bị, có thể đổi lấy mười thiết bị cao cấp, nhưng giá cả sẽ rất cao.
Đám người Hứa Vệ đều cảm thấy tức giận, nhưng lại không có cách nào phản bác đối phương.
Du Thịnh Huy thấy thế, rất nhanh đã dẫn bọn họ tới gần hai người quản lý mà anh ta quen.
Đồng thời anh ta cũng giới thiệu đám người Hứa Vệ và Tống Sở với hai người kia.
Hai người kia nhìn qua không kiêu căng như người môi giới trước đó, nhưng vẫn có thể nhìn ra được là bọn họ mang theo cảm giác ưu việt và cao cao tại thượng.
Nghe thấy Du Thịnh Huy giới thiệu Tống Sở chuyên gia điều chế thuốc sinh vật, bọn họ cũng chẳng phản ứng nhiều, cảm thấy chỉ đang khoe khoang khoác lác.
Chuyên gia điều chế thuốc còn trẻ thế này, sợ là cũng chỉ mới nhập môn thôi nhỉ, chuyên gia cũng chỉ là cái tên thôi, thái độ của bọn họ cũng rất qua loa lạnh nhạt.
Du Thịnh Huy và hai người kia có hợp tác, tuy rằng không hài lòng lắm với thái độ của đối phương, nhưng cũng không có cách nào.
Bây giờ bọn họ còn đang phụ thuộc vào đối phương để làm việc, chỉ có thể nhịn.
Trước đây anh ta vì muốn có được đơn đặt hàng sản phẩm y tế kia mà phải tự mình tới hạ giọng thì mới thành công, hơn nữa còn do thân thích nhà mình giật dây bắc cầu, bằng không căn bản không có khả năng đàm phán.
Anh ta cười rồi hỏi một trong số hai người kia: "Quản lý La Sâm, anh xem thử có thể giúp tôi một chuyện được không, đem một trăm thiết bị bọn họ mua được thăng lên một cấp?"
La Sâm lắc đầu, "Cái này không được, trước đây đã nói như vậy rồi, bây giờ lại đột nhiên muốn đổi, công ty sẽ rất phiền phức."
Hứa Vệ nén giận, cười nói: "Trước đó cũng là bởi vì chúng tôi không rõ lắm, những thiết bị này vẫn còn có mấy cái cao cấp hơn, chuyện này đã quyết định sai rồi, làm phiền ngài La Sâm sắp xếp giúp."
Thực tế toàn bộ thiết bị trên đơn hàng đều do tập đoàn Masami liên hệ với bọn họ, căn bản không có thiết bị cao cấp, nói dối bọn họ là thiết bị mình mua đã tốt lắm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận