Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 960. Phiên ngoại 9

Một tháng sau, công ty nhiên liệu mới của Cố Yến được thành lập, anh tư Tống để cho cậu đi tham gia một bữa tiệc rượu vào tuần tới.
Điểm chính của buổi tiệc rượu lần này chính là một bữa tiệc giao lưu. Có thể mang theo bạn gái và người thân trong gia đình của mình. Các dòng họ có mặt mũi trong thủ đô và một ít doanh nghiệp mới nổi cũng sẽ tham gia.
Đương nhiên là nhà họ Nguyễn cũng nhận được thư mời, ông cụ Nguyên chuẩn bị dẫn theo con trai và cháu trai với hai người cháu gái đến tham dự.
Dẫn con trai và cháu trai tham dự cùng là vì để cho hai người họ tích lũy mạng lưới giao thiệp, dẫn hai cô cháu gái tham gia là vì học hỏi kiến thức, thuận tiện kết giao bạn bè cùng lứa, nếu như có người trẻ tuổi, tài giỏi, đẹp trai thích hợp, cháu gái lớn cũng có thể thử tiếp xúc cân nhắc một chút.
Nguyễn Kiều rất không có vấn đề gì với việc tham gia loại yến tiệc này, không giống Nguyễn Hàm đã đi ngay mà đặt trước lễ phục trước.
Bên này cô ấy định đi thẳng đến trung tâm mua sắm để mua một cái, thì nhận được lời mời của Cố Yến, muốn cho cô ấy làm bạn gái tham dự tiệc rượu, đương nhiên là cô ấy cũng đồng ý.
Cố Yến còn không để cho cô ấy chi tiêu đi mua lễ phục, mà dẫn cô đến studio thời trang cao cấp hàng đầu ở thủ đô, làm một bộ theo số đo cơ thể của cô.
Cũng vì vậy mà Nguyễn Kiều còn gặp được người bà ngoại vô cùng thời trang của Cố Yến, đối phương rất dễ thương và dễ gần, cô ấy rất thích.
Vào ngày tiệc rượu chiêu đãi, Nguyễn Kiều nói với người nhà là sẽ cùng bạn cùng đi tiệc rượu, để cho bọn họ không cần chờ mình.
Đám người nhà ông Nguyễn cho là Nguyễn Kiều muốn cùng đi với các cô gái trong vòng, nên cũng không có phản đối.
Nơi chiêu đãi tiệc rượu là một câu lạc bộ siêu năm sao của nhà họ Phỉ mở, anh tư Tống cũng đã chiếm một chút cổ phần.
Người đứng ra tổ chức lần này cũng là nhà họ Phỉ, điểm chính là muốn giới thiệu cho mọi người biết người thừa kế thế hệ này của nhà họ Phỉ.
Ở hiện trường buổi tiệc rượu, mọi người mặc lễ phục, bưng ly rượu đi đi lại lại, tìm người quen nói chuyện phiếm, hoặc là ngồi ở ghế sa lo tán gẫu, cũng có người cố ý tìm người quen giới thiệu mạng giao thiệp.
Nhà họ Nguyễn miễn cưỡng được coi như là một gia đình giàu có bậc hai, thời gian tới nơi cũng không quá sớm mà lại cũng không muộn, ông cụ tìm những người bạn cũ giới thiệu cho cháu trai và cháu gái.
Trong lúc đang trò chuyện với một người bạn cũ, ánh mắt nhìn về phía cửa, trong lúc vô tình nhìn thấy được Nguyễn Kiều kéo một người đàn ông trẻ tuổi tuấn mỹ khí chất rất tốt đi vào.
Nguyễn Hàm cũng nhìn thấy hai người họ, nói khẽ với ông cụ: "Cậu ta chính là Cố Yến đấy ạ."
Cô ta không ngờ tới rằng em gái họ của mình lại dẫn Cố Yến đếm tham gia tiệc rượu, đây là muốn làm gì? Giới thiệu mạng lưới giao thiệp để lót đường cho Cố Yến sao?
Vào giờ phút này, nội tâm của cô ta vô cùng phức tạp mà nhìn về phái Cố Yến, không ngờ tới cậu thật sự là thứ người như vậy, rất khiến cho cô ta thất vọng.
Ông cụ cũng nghĩ sai, nhíu mày một cái rồi nói: "Hôm nay Kiều Kiều có chút quá.”
Cha Nguyễn và mẹ Nguyễn đứng ở bên cạnh có chút lúng túng và tức giận, bọn họ cũng không ngờ tới rằng con gái của bọn họ sẽ nhân cơ hội này để mà dẫn Cố Yến đến tham gia bữa yến tiệc.
Loại cơ hội này rất khó mà có được, cậu Cố Yến này lại là thông minh.
Nguyễn Kiều cũng nhìn thấy người nhà, cô ấy kéo Cố Yến nói: “Em dẫn anh đi gặp ông nội và cha mẹ em nhé."
Cố Yến gật đầu, đáp: "Được thôi!"
Hai người bắt đầu đi tới, Nguyễn Kiều cười duyên mà giới thiệu người cho nhà họ Nguyễn: “Ông nội, cha mẹ, đây là bạn trai của con, Cố Yến.”
Gương mặt của Cố Yến mỉm cười, nói: "Cháu chào ông nội Nguyễn, chú, dì!"
Đưa tay không đánh người mặt tươi cười, mặc dù nhà họ Nguyễn không hài lòng lắm với việc Nguyễn Kiều không hỏi trước mà đã dẫn Cố Yến tới, nhưng vẫn là giữ mặt mũi cho cô ấy, không để cho Cố Yến khó xử.
“Chào cháu!” Thái độ của cả ba người không tính là nồng nhiệt mà cũng không được coi là lạnh lùng.
Lúc này, một ông lão dẫn mấy người đi tới.
“Ông Nguyễn, mọi người tới thật sớm.” Ông cụ Tần cười nói.
“Chúng tôi cũng là vừa mới đến được một lúc thôi.” Ông cụ Nguyễn đáp.
Hai nhà đều là dòng họ giàu có hạng hai, quan hệ của hai ông cụ cũng không tệ lắm, cũng vì vậy mà nhà họ Tần mới lại nảy sinh ra ý nghĩ muốn đám hỏi.
Ánh mắt của ông cụ Tần rơi vào trên người Nguyễn Kiều, nhìn thấy cô ấy thân mật mà kéo lấy một người trẻ tuổi, quan sát một phen thì chân mày ông ta không tự chủ được mà hơi cau lại, nói: “Kiều Kiều, vị bên cạnh này là ai?"
“Ông nội Tần, anh ấy là bạn trai của cháu Cố Yến.” Nguyễn Kiều không thích ánh mắt của ông cụ Tần khi quan sát bạn trai của mình, nhưng cô ấy vẫn là đáp lại một cách lễ phép.
Ông cụ Tần dường như là hơi sửng sốt một chút, cười nói: "Hóa ra là bạn trai của Kiều Kiều à."
“Không biết anh bạn nhỏ nhận chức vụ ở nơi đâu?” Ông ta nhìn về phía Cố Yến rồi hỏi.
Ông ta thực sự không ngờ tới rằng đối tượng mà ông muốn đám hỏi cho cháu trai mình lại bị người khác cướp mất.
Cố Yến vẫn chưa trả lời, Tần Tử Dương đứng ở bên cạnh ông cụ Tần đã cười nói: “Ông nội, Cố Yến là bạn học chung trường của cháu, cậu ấy vẫn còn ở trường làm luận văn tốt nghiệp, nghe nói vẫn còn chưa tìm được đơn vị thực tập."
Sau đó cười mà như không cười nhìn về phía Cố Yến, hỏi: “Nghe nói bạn học Cố muốn đi vào Nguyễn Thị làm sao?"
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của mấy người nhà họ Nguyễn cũng trở nên khó coi.
Cố Yến nhíu nhíu mày, nói: "Bạn học Tần nghe thấy ở đâu, sao tôi lại không biết?"
"Như vậy à? Trước đó tôi đã nghe người ở hội học sinh nói, còn tưởng rằng là thật đó chứ."
Vẻ mặt của Tần Tử Dương đầy kiêu ngạo, nói: "Vậy thì không biết bạn học Cố đi thực tập ở đâu? Nếu như vẫn còn chưa tìm được đơn vị, thì lại là có thể đến Tần Thị của chúng tôi."
Điều này hoàn toàn chính là giẫm đạp lên mặt mũi của Cố Yến ở trên mặt đất.
Trên mặt Nguyễn Kiều lộ ra mấy phần giận tái đi, cái tên Tần Tử Dương này đúng thật là có bệnh.
Cô ấy mới vừa định chuẩn bị nói chuyện, nhưng Cố Yến lại nhéo tay cô ấy một cái để ngăn lại, khí chất cao quý cả người không còn thu liễm lại nữa.
Cậu lạnh lùng nhìn về phía Tần Tử Dương nói: "Gần đây bản thân tôi có mở ra một công ty nhỏ cho vui một chút, cũng không cần phải phiền đến bạn học Tần."
“Xì!” Tần Tử Dương cười ra tiếng, nói: “Không biết bạn học Cố mở ra công ty nhỏ gì, cũng nói ra để cho bọn tôi biết một chút xem?
“Tôi thì tương đối thảm, còn phải về công ty ở nhà để đi làm đây.” Cậu ta đầy ẩn ý mà nói thêm một câu.
Cậu ta cho rằng đây chính là đang đánh sưng mặt sưng người Cố Yến, hôm nay dù có thế nào thì cậu ta cũng phải vạch trần cậu.
Mấy người nhà ông Nguyễn nghe thấy hai người nói, sắc mặt lại khó coi gấp đôi.
Bọn họ cũng cho rằng Cố Yến vì thể diện nên mới nói như vậy, điều này làm cho mọi người đều rất lúng túng.
Không có đi làm thì nói là không có, cần gì phải thêu dệt là mở ra một công ty nhỏ gì đó, nếu như bị vạch trần ra là giả, thì thật là mất thể diện.
Không ít người cũng phát hiện tình huống ở bên này, bu lại đứng ở bên cạnh mà xem náo nhiệt.
Nếu như là bình thường, Cố Yến sẽ lười để ý đến thứ người như Tần Tử Dương, nhưng ở trước mặt người nhà bạn gái, đương nhiên là cậu không thể khiến cho cô ấy bị người khác chế giễu.
Cố Yến mới vừa chuẩn bị vươn tay ra lấy danh thiếp của mình thì bên cạnh vang lên một giọng nói.
"A Yến, rốt cuộc thì cháu cũng bằng lòng đi tham gia tiệc rượu."
Chỉ thấy có một nhóm người bước tới, trong số đó có ông cụ Phỉ, người tổ chức bữa tiệc rượu lần này.
Cố Yến nhìn thấy bọn họ thì lộ ra một nụ cười, nói: "Cháu chào ông nội Phỉ, chú Phỉ!"
“Cuối cùng thì cậu cũng chịu trở về từ nước ngoài.” Cậu cười, trêu ghẹo Phỉ Tân Vũ.
Bọn họ là bạn chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, cộng thêm hai nhà lại là quan hệ nhiều đời nên quan hệ rất thân.
Phỉ Tân Vũ đi tới, choàng tay qua vai Cố Yến, nói không nên lời: "Gia đình không muốn cho tôi vào công ty, tôi cũng không có cách nào khác, chỉ có thể trở về.”
Ông cụ Phỉ liếc nhìn cậu ấy một cái, nói: “ Nhìn sự tủi thân của cháu kìa, nếu như cháu tỉnh tâm như Tiểu Yến, chúng ta mới lười gọi cháu trở về."
Phỉ Tân Vũ lộ ra một ánh mắt cháu sai rồi, nói: “Được rồi ông nội, cháu biết A Yến từ nhỏ đã là con nhà người ta, ông cũng đừng ở trong buổi tiệc rượu này mà dùng cậu ấy tới đả kích bọn con.”
“Cháu biết thì tốt rồi.” Ông cụ Phỉ tức giận nói.
Sau đó rất yêu mến mà nhìn về phía Cố Yến, lại quét một vòng qua cô gái mà cậu đang ôm, hỏi: "Tiểu Yến, vị này chính là bạn gái của cháu phải không?"
Cố Yến gật đầu, cười nói: "Đúng vậy ạ, đây là bạn gái của cháu Nguyễn Kiều."
“Vị này là ông nội Phỉ, vị này là chú Phỉ, đây là người anh em Phỉ Tân Vũ mà anh chơi đùa từ nhỏ đến lớn.” Cậu giới thiệu với mấy người Nguyễn Kiều, sau đó lại giới thiệu người nhà họ Nguyễn cho người nhà họ Phỉ biết.
Đám người nhà ông cụ Nguyễn đều ngẩn ra, hoàn toàn không nghĩ tới Cố Yến chẳng những quen biết chủ tịch Phỉ Thị, nhìn dáng dấp lại còn quen biết thân thuộc như vậy.
Người nhà họ Phỉ lại là gia đình giàu có bậc nhất mà bọn họ cũng rất khó mà leo lên quan hệ cùng, nhưng mà tốc độ phản ứng của bọn họ rất nhanh, lập tức đã chủ động gọi.
Nhà họ Phỉ nể mặt Cố Yến, rỗi rãnh trò chuyện với mấy người nhà họ Nguyễn.
Chẳng mấy chốc, hai người từ ngoài đi tới, mọi người ở chỗ này đều biết nhau.
Hai người đi tới trước mặt Cố Yến, anh tư Tống hài hước nói với cậu: “Tiểu Yến, để cho cháu và cậu cùng nhau tới thì cháu lại muốn tới một mình, hóa ra là phải đi cùng với cô bạn gái nhỏ à!"
Cố Yến cười, nói: "Cậu hai, cậu tư."
“Cháu chào cậu hai, cậu tư!” Nguyễn Kiều đã âm thầm gặp mặt hai vị này được mấy lần.
“Xin chào, Tiểu Nguyễn, mấy vị này chính là người nhà của cháu đúng không?” Anh tư Tống từ lâu đã không phải còn là tên lêu lỏng ở trong thôn đó nữa, bây giờ cả người đều toát ra khí chất cấp trên, càng nhiều hơn một loại nhẹ nhàng nho nhã.
Nguyễn Kiều gật đầu, nói: "Đây là ông nội của cháu..."
Sau khi giới thiệu người nhà xong, cô ấy lại giới thiệu cho đám người ông cụ Nguyễn, nói: “Đây là cậu hai và cậu tư của Cố Yến ạ."
Người nhà họ Nguyễn cũng bối rối, trong lòng khiếp sợ không thôi, dĩ nhiên là bọn họ nhận ra được hai người này là ai, là những người giàu nhất cả nước và là tay to mặt lớn trong giới ăn uống ở trong nước, giậm chân vào thương giới một cái là đều phải bị chấn động bởi hai nhân vật này.
Nhưng thật không ngờ tới bọn họ lại là cậu của Cố Yến, vậy chẳng phải cậu là con trai nhà họ Cố sao?
Bọn họ cũng đều biết rằng viện sĩ Tống và viện sĩ Cố có một cặp con trai con gái, chẳng qua là trước đây cũng không có xuất hiện trước mắt công chúng.
Anh tư Tống là người tinh, sao lại không nhìn ra sự khiếp sợ và bất ngờ của nhà họ Nguyễn, anh ta vẫn là thích Nguyễn Kiều, cho nên cũng sẽ để cho nhà họ Nguyễn giữ mặt mũi, chủ động trò chuyện.
"Xin chào, ông cụ Nguyễn, cháu là cậu tư của Tiểu Yến, hai đứa bé nói chuyện yêu đương, bọn cháu đều ủng hộ, còn nghĩ ngày khác hẹn mọi người ra ngồi một chút để mà ăn bữa cơm đạm bạt.”
Ông cụ Nguyễn rất nhanh chóng hoàn hồn lại từ trong nỗi khiếp sợ, lập tức cười nói: “Phải, gia đình chúng tôi cũng đều rất ủng hộ chuyện yêu đương của hai đứa nhỏ. Chúng ta hãy định một thời gian để người hai nhà ăn cơm chung đi.”
Lúc này ông ta thật sự rất muốn mắng nhiếc kẻ tung tin đồn, thân phận của Cố Yến người ta này cũng có thể được coi là con ông cháu cha ở thủ đô, phượng hoàng nam cái rắm.
Nguyễn Thị của bọn họ vốn luôn muốn tìm Tống Thị để hợp tác, nhưng lại không có cách nào bắt đầu, bây giờ cơ hội lại đưa tới cửa, khiến cho ông ta có cảm giác như có cái bánh trên trời rơi xuống.
Cũng may mắn thay là mới vừa rồi bọn họ không hề tỏ ra lạnh lùng với Cố Yến hay là âm thầm chia rẽ hai người họ.
Ông ta cũng là một người khôn khéo, rất nhanh đã cùng mấy người anh tư Tống chuyện trò.
Anh tư Tống còn dắt người nhà họ Nguyễn đi dạo một vòng, làm quen với những mối giao thiệp mà trước kia nhà họ Nguyễn khó mà tiếp xúc được, nụ cười trên mặt của ông cụ không ngừng thêm sâu.
Vẫn là cô cháu gái nhỏ lợi hại, lại âm thầm bắt lấy nhân vật dẫn quân thế hệ trẻ của nhà họ Cố, rất tốt.
Người nhà họ Nguyễn vui vẻ, người nhà họ Tần lập tức lúng túng, người ta cũng không để ý tới bọn họ, sắc mặt của ông cụ Tần và Tần Tử Dương lại là không ngừng biến hóa.
Tần Tử Dương còn bị ông cụ Tần kéo đến một góc xó xỉnh mà mắng một trận, đắc tội ai không đắc tội, lại đắc tội người thừa kế mà nhà họ Cố và nhà họ Tống chú trọng bồi dưỡng, cháu trai thật là không có mắt.
Tần Tử Dương cũng có chút suy sụp, ai có thể ngờ tới rằng Cố Yến, người mà cậu ta một mực dùng để so sánh với mình, lại không coi trọng lại là xuất thân từ nhà giàu có cao cấp.
Đồng thời cũng cảm thấy xấu hổ và cũng quá mất mặt vì hành động ngu đần mới vừa rồi của cậu ta.
Trong lòng của Nguyễn Hàm cung vô cùng khiếp sợ, cô ta cũng không ngờ tới Cố Yến lại có bối cảnh lớn như vậy, bình thường thật là một chút cũng không nhìn ra.
Trong lòng lại là sinh ra một loại chua xót và hối hận, cô ta thật ra thì cũng vẫn luôn thích Cố Yến, nếu như ban đầu kiên trì, vậy thì có phải sẽ có kết cục khác đi không?
Cô ta lắc lắc đầu, bất kể như thế nào, Cố Yên đều đã trở thành bạn trai của em họ cô ta, cô ta chỉ có thể đè nén những suy nghĩ này xuống, đồng thời cũng bắt đầu hâm mộ em gái họ.
Rất nhiều người đến dự buổi tiệc rượu này, anh em nhà họ Phỉ và nhà họ Tống càng giới thiệu Cố Yến một chút, còn nói tới công ty nhiên liệu mà cậu mới mở, đúng lúc là công ty rất có triển vọng mới nổi gần đây trong giới kinh doanh.
Chẳng qua là bây giờ mọi người mới biết, hóa ra là Cố Yến của nhà họ Cố mở, trong lúc nhất thời cậu ở trong tiệc rượu cũng được rất nhiều người chủ động bắt chuyện và tán thưởng.
Nhà họ Nguyễn đương nhiên cũng trở thành đối tượng được mọi người hâm mộ, có thể đám hỏi với nhà họ Cố, nhà họ Tống thì nhà họ Nguyễn sẽ cất cánh.
Tin tức này rất nhanh đã được lan truyền ra ngoài, sau đó vài ngày, mọi người ở Hoa Đại đều nghe nói Cố Yến lại là thế hệ thứ tư của gia tộc họ Cố được coi trọng nhất, lại là cháu ngoại của mấy anh em nhà họ Tống, người thừa kế tương lai của tập đoàn Tống Thị, bản thân còn mở ra một công ty nhiên liệu mới.
Trong lúc rất nhiều người khiếp sợ, cũng không nhịn được mà cảm thán Cố Yến ẩn náu quá sâu, nếu sớm biết cậu có thân phận này, bọn họ đã đi ôm bắp đùi trước rồi.
Các nữ sinh thầm mến, yêu thích và sung bái Cố Yến, cũng đều thán phục không ngớt, quả nhiên nam thần chính là nam thần, chẳng những không có bị rớt xuống điện thờ, ngược lại còn trở thành thần thoại của trường học bọn họ.
Làm sao mà Nguyễn Kiều cứ may mắn như vậy, lại theo đuổi được một nam thần có thân phận trâu bò như vậy, lại có dáng dấp tuấn mỹ phi thường, năng lực xuất chúng, bọn họ cũng hóa thân thành chanh tinh, trừ hâm mộ ra chính là ghen tị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận