Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 226. Quả nhiên là em gái cao hơn một nước 2

Hơn nữa, ngăn chặn chuyện như vậy lại kịp thời, thật ra thì cũng là vì tốt cho Phương Nguyệt Lan mà thôi.
Các cô cảm thấy cô em chồng lòng dạ nhỏ mọn, trong bụng toàn ý nghĩ xấu xa đó, nếu như là đối địch với Tống Sở, vậy thì cũng chỉ có tự đi tìm ngược mà thôi.
Hai người lại nói chuyện với nhau, nhìn thấy sắc trời đã hơi tối thì lúc này mới rời đi.
Lúc này người nhà họ Tống cũng lần lượt trở về.
Tống Sở kéo anh hai và anh tư của cô vào phòng, kể lại chuyện của Phương Nguyệt Lan.
Hai người họ cũng rất tức giận, em gái của bọn họ ở chỗ khu đó là danh xứng với thực, Phương Nguyệt Lan là cái gì mà lại muốn hại người như vậy.
“Ngày mai anh sẽ dẫn người đi cho cô ta biết tay một chút.” Cho đến bây giờ, anh tư Tống chưa từng đánh phụ nữ, nhưng mà anh ta lại muốn chỉnh đốn Phương Nguyệt Lan một trận. Người phụ nữ đó không phải là muốn làm hại đến em gái anh ta một lần.
Anh hai Tống liếc anh ta một cái: "Em bị ngốc à. Chuyện dẫn người đi dạy dỗ đó không phải là để mọi người đều biết em ăn hiếp đồng chí nữ sao, nếu như mà cô ta đi tố cáo các em giở trò lưu manh hay gì đó thì không phải là tự chuốc lấy rắc rối cho mình, gây chuyện cho em gái sao."
“Nếu như chúng ta nói đi tìm những tên du côn ở thôn khác dạy dỗ cô ta một trận, đến lúc đó cũng sẽ không có người nào nghĩ tới chúng ta.” Anh ta nghĩ kế, nói.
Anh tư Tống cũng kịp có phản ứng lại, ôm ôm lấy anh hai Tống: "Cũng đúng, vẫn là trong bụng của anh hai có nhiều ý nghĩ xấu xa."
Anh hai Tống đẩy anh ta ra: "Em nói chuyện kiểu gì vậy?"
Sau đó cả hai người lập tức bị Tống Sở đánh cho mỗi người một cái đánh thật đau.
“Sao em lại đánh bọn anh?” Anh hai Tống lập tức nhảy cẫng lên, xoa xoa cái tay bị đánh.”
Anh tư Tống cũng oan ức không thôi: "Bọn anh là muốn trút giận cho em, vậy mà em còn đánh bọn anh nữa."
Tống Sở trợn mắt trừng hai người: "Em kêu các anh tới đây, cũng không phải là để cho các anh nghĩ ra những ý kiến tồi này."
"Anh hai nói đúng, ý tưởng lúc nãy của anh hoàn toàn là bị kích động cộng thêm lại còn đưa cái chuôi vào trong tay người khác. Thật quá ngu ngốc." Cô nói với anh tư Tống.
Sau đó, cô nhìn anh hai Tống, người ở trên mặt đang lộ vẻ đắc ý nói: "Anh đúng thực là toàn ý nghĩ xấu xa. Tìm những tên du côn ở thôn khác để ăn hiếp một đồng chí nữ thì xem ra có bản lĩnh gì nữa, như vậy thì anh và Phương Nguyệt Lan có gì khác nhau đâu chứ?"
Anh cả Tống bây giờ không có vấn đề gì nên lúc này cô mới gọi hai người đến để thăm dò, quả nhiên cả hai người đều là vẫn cần được sửa đổi và hướng dẫn.
Lúc này anh hai Tống mới thu lại sự đắc ý, ngượng ngùng hỏi: "Vậy thì em nói phải làm sao đây?"
"Từ những gì em biết về tính tình của Phương Nguyệt Lan, cô ta một kế không được thì nhất định sẽ còn nghĩ ra nhiều kế khác để đi khiêu khích những người khác trong khu nuôi dưỡng gây chuyện."
"Em giao cho các anh một nhiệm vụ. Gần đây, các anh phải để ý Phương Nguyệt Lan và những người trong khu một chút để nhìn thử xem liệu có ai sẽ trà trộn với cô ta hay không."
"Như vậy, còn có thể nhìn ra được ai là kẻ vô ơn trong khu nuôi dưỡng, đến lúc đó sẽ thẳng tay vạch trần ra. Chúng ta chỉ cần vặn nhân viên thành một sợi dây."
"Nếu như không có ai bị mắc lừa, cô ta có thể sẽ còn làm chuyện xấu từ những phía khác. Hãy để mắt đến cô ta thật tốt, không nên để cho cô ta có dịp để thừa cơ hội. Tốt nhất là bắt cô ta ngay tại chỗ, đến lúc đó tự nhiên sẽ có người chỉnh đốn cô ta.” Cô nói thêm.
Đối với người như Phương Nguyệt Lan thì phải hạ gục bằng một đòn nhanh gọn, chính xác và tàn nhẫn, cũng không thể đứng lên được nữa, cho nên cô cũng không có gấp gáp.
Hai người họ nghe lời của Tống Sở nói xong, mới phát hiện quả nhiên là em gái cao hơn một nước, đầu óc này khác người, quá thông minh.
Anh tư Tống cười khà khà nói: "Ý kiến này của em gái ​​hay đấy. Đến lúc đó anh sẽ để cho đám người Đường Khánh bọn họ để mắt tới, cô ta mà làm chuyện xấu một cái là sẽ lập tức bắt cô ta lại ngay."
Anh hai Tống cũng nói: "Anh cũng sẽ để cho mấy người ở trong thôn hỗ trợ mình để mắt tới cô ta."
Bọn họ đều có kết giao với những người bạn tốt cùng lứa tuổi ở trong thôn.
Là em gái của bọn họ, bọn họ có thể bắt nạt, còn những người khác thì tuyệt đối không được.
E hèm, thật ra thì bọn họ có muốn bắt nạt cũng không dám, lại càng không có bản lĩnh đó, đây mới là chuyện đau lòng nhất...
Bạn cần đăng nhập để bình luận