Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 806. Lớn chuyện rồi 1

Diệp Kính không ngờ tới Tống Sở muốn nhờ cậu ta giúp đỡ chuyện này.
Không nhịn được hỏi: “Bạn học Tống, bạn cần danh sách này làm gì?”
Không phải là muốn trả thù những người này chứ? Chỉ là cậu ta cũng không hỏi câu này ra khỏi miệng.
Tống Sở tự nhiên phóng khoáng tự bộc bạch: “Yên tâm đi, tôi còn không đến nỗi chạy đi trả thù nhiều người như vậy, nhưng nếu như miệng tiện thì sẽ phải gánh chịu hậu quả do miệng tiện đem lại.”
“Sau này tôi lôi kéo hạng mục tài trợ cho trường học, sắp xếp một vài vị trí vừa làm vừa học, mà tôi sẽ không dùng những người này, sẽ không cho bọn họ chiếm dụng bất kỳ tài nguyên nào của tôi.”
“Học trưởng Diệp hiểu không?” Cô hỏi một câu khá có thâm ý.
Con người Diệp Kính bỗng nhiên co rút, dĩ nhiên cậu ta hiểu ý của Tống Sở, nhưng cũng từ đó mới phát hiện ra, bạn học nhìn qua hiền lành, dễ chung sống này hoàn toàn không giống với vẻ bề ngoài.
Nếu như cô thật sự muốn mang tới không ít tài trợ và hạng mục, sắp xếp vị trí vừa học vừa làm, mà không cho những người tham gia gây rối và gió chiều nào theo chiều ấy kia tham dự, vậy thì đa phần những người trong số đó chắc chắn sẽ hối hận đến xanh cả ruột.
Dẫu sao những người đã lựa chọn tới đại học Nông nghiệp học thì đại đa số đều có điều kiện gia đình chẳng ra làm sao cả, có người thậm chí còn rất nghèo.
Trường học cung cấp mấy vị trí vừa học vừa làm thì sẽ có rất nhiều người muốn cạnh tranh, mỗi một người đều muốn kiếm chút tiền để tiêu xài thêm hoặc là chuyển về nhà.
Nhưng lại bởi vì miệng tiện mà bỏ lỡ mất mấy cơ hội tốt, chỉ sợ là khi biết rồi sẽ muốn khóc rống lên mất.
Chỉ là bản thân cậu ta vẫn tương đối thưởng thức tác phong làm việc này của Tống Sở, nếu đổi lại thành cậu ta bị người khác chê cười, chỉ chỉ trỏ trỏ sau lưng, mắng đủ những thứ lời khinh bỉ, xem thường như vậy thì chắc chắn cậu ta sẽ không cho những người này sắc mặt tốt.
Không phải mày khinh bỉ, coi thường tao sao? Vậy sau này có chuyện tốt nào thì đừng mong tới xán lại gần để hưởng lợi.
“Không thành vấn đề, tôi sẽ giúp bạn thống kê một phần danh sách, làm xong sẽ đưa cho bạn.” Cậu ta không từ chối, ngược lại cảm thấy sau này chắc chắn là trong trường sẽ có màn kịch hay hơn để xem.
“Vậy thì cảm ơn học trưởng Diệp, sau này tôi mang về được hạng mục và tài trợ, sẽ được tính vào bộ quan hệ đối ngoại.” Xưa nay Tống Sở đều là người khác đối xử tốt với cô một phần, cô sẽ trả lại mười phần, còn đối xử với cô ác độc một phần, cô cũng sẽ trả lại mười phần.
Nụ cười của Diệp Kính càng sâu hơn: “Vậy tôi cảm ơn bạn học Tống trước.”
Mặc dù trường học bọn họ là đại học trọng điểm, nhưng danh tiếng còn kém hơn những trường đại học khác không ít, vậy nên để lôi kéo được tài trợ cho hạng mục là vô cùng khó khăn.
Chỉ hy vọng Tống Sở có thể nói được làm được, cậu ta cũng tin tưởng vào năng lực của cô.
Sau khi hai người nói xong, Tống Sở liền rời đi tới phòng thí nghiệm, Diệp Kính tới nhà ăn.
Bộ quan hệ đối ngoại đã có người mua cháo và bánh bao giúp cậu ta xong rồi.
“Bộ trưởng, Tống Sở gọi anh đi làm gì vậy? Bây giờ cô ta còn không biết xấu mà tìm anh sao? Đây chẳng phải là muốn liên lụy tới danh tiếng của anh à.” Nữ sinh có ý với Diệp Kính kia không nhịn được hỏi.
Diệp Kính bỗng chốc nhíu mày: “Tìm tôi chẳng để làm gì cả, giáo sư trong trường chọn bạn ấy cùng làm hạng mục, đó là bản lĩnh của bạn ấy, chúng ta là người của bộ quan hệ đối ngoại, đừng có suốt ngày mù quáng tham gia náo nhiệt với mấy người bên ngoài kia.”
Nữ sinh này bĩu môi một cái: “Sao lại là mù quáng tham gia náo nhiệt được chứ? Nếu như không có chuyện này thì mọi người sẽ nói như vậy sao? Cô ta chỉ là một học sinh mới, có bản lĩnh gì mà có tư cách tham gia vào hạng mục chứ.”
“Còn không phải là nhờ cậy quan hệ của người yêu sao, em mới không tin bản thân cô ta tự có năng lực này.”
Một người khác của bộ quan hệ đối ngoại nói: “Tôi thì lại cho rằng chuyện này không giống như là gần đây mới ầm ĩ lên, tính tình của giáo sư Nghiêm và các chuyên gia đều tương đối chính trực, không thể nào để Tống Sở dùng quan hệ thuận lợi tiến vào được, chắc là bạn ấy cũng phải có năng lực gì đó nên mới làm cho các giáo sư coi trọng.”
“Đúng vậy, dẫu sao Tống Sở người ta cũng là trạng nguyên kỳ thi đại học của trường, ít nhiều gì thì cũng có chút tài năng.” Một bạn học nam khác cũng nói.
Bọn họ đều là học sinh được giáo sư Nghiêm dẫn dắt, vẫn rất tin tưởng vào tính cách của thầy, cảm thấy ông ta sẽ không giống như người có tính tình thỏa hiệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận