Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 804. Chờ hối hận đi 1

Dĩ nhiên Cố Việt tin tưởng Tống Tiểu Sở nhà mình, hơn nữa cô vẫn luôn không biết chuyện trước kia Nghiêm Phi từng thích cô, cho nên là cũng không ăn giấm.
Chỉ là rất không vui, danh tiếng Tống Tiểu Sở nhà anh bị bôi nhọ, nhà họ Lư coi anh là vật trưng bày hả? Hay là cho rằng không điều tra ra được bọn họ?
Tống Sở nhìn dáng vẻ học thần Cố nhà mình một cái là đã biết anh muốn động tới nhà họ Lư rồi, vì vậy mở miệng nói: “Anh làm nghiên cứu của mình trước đi, chuyện của nhà họ Lư để tự em giải quyết.”
Cô cũng không muốn cái gì cũng phải dựa vào người yêu mình ra tay, như vậy sẽ tạo ra một loại quan niệm sai trái cho người khác là cô chỉ biết dựa vào nhà họ Cố, bản thân là một quả hồng mềm có thể tùy ý nắn bóp.
Cô cũng chẳng để ý người khác nói cô là cái loại người chỉ biết dựa vào nhà họ Cố, chỉ là không muốn lại cứ có người tới gây phiền phức.
Tự mình ra tay, những người có tâm tư kia cũng sẽ cân nhắc đôi chút tới hậu quả nếu chọc tới cô.
Cũng nghe Tống Sở nói vậy, nhìn thấy ánh mắt kiên định của cô, tâm tư sắp sửa muốn giúp một tay cũng được thu lại.
Cũng phải, Tống Tiểu Sở nhà anh là hoa bá vương, không phải là dây tơ hồng. (chuyên sống bám leo ký sinh lên thân cây khác)
“Được, vậy anh sẽ không nhúng tay vào, anh làm hậu phương vững chắc cho em.” Anh giơ tay lên xoa xoa đầu cô.
Tống Sở đưa tay ôm lấy eo anh: “Dạ.”
“Trong trường có lời đồn thổi, em chuẩn bị phá giải thế nào?” Cố Việt hơi cau mày.
Người sau lưng tung tin đồn thêm dầu vào lửa cũng đủ ác, đúng là muốn phá hủy hoàn toàn danh tiếng của Tống Tiểu Sở nhà anh, cố ý tạo áp lực cho trường học, muốn trường học từ bỏ cô.
Chỉ là hiển nhiên những người này đã tính sai rồi, dẫu sao hạng mục thí nghiệm kia vẫn là do Tống Tiểu Sở nhà anh chủ đạo đề xuất.
Bây giờ vẫn là trường học muốn lên thuyền của Tống Sở, chứ không phải muốn đẩy cô khỏi thuyền.
Tống Sở chớp mắt mấy cái nói: “Trước khi em làm thí nghiệm của hạng mục kia cũng đã gửi hai phần luận văn qua bưu điện cho “Khoa học nông nghiệp quốc tế rồi”, một phần có liên quan tới cải tiến ngô, một phần là chất cải tiến đất.”
“Nếu như được thuận lợi thông qua, dự kiến ​​tuần tới ít nhất sẽ có một bài báo được đăng trên tạp chí “Khoa học nông nghiệp quốc tế”, đến lúc đó những lời đồn kia sẽ không đánh tự thua rồi.”
Cô còn lười chạy đi giải thích gì đó, thích tin hay không thì tùy, dù sao cô cũng chẳng đi cửa sau gì cả, mặc kệ mọi người ầm ĩ đi.
Bị tố cáo cũng chẳng tính là gì, chỉ cần điều tra ra là được rồi.
Tại sao cô phải đồng ý để trường học tung tin tức về hạng mục mà cô và các giáo sư cùng nhau nghiên cứu ra ngoài cứ, chỉ cần có lá bài tẩy là được rồi.
Cố Việt cũng biết cho tới bây giờ Tống Tiểu Sở nhà mình chưa bao giờ chưa đánh khi chưa nắm chắc cả, anh điểm lên chóp mũi cô một cái: “Con quỷ thông minh này!”
Hai người vuốt ve thủ thỉ một hồi, cũng không ở trong không gian lâu đã đi ra ngoài.
Tống Sở trở về ký túc, kêu ba người Lý Tú Chi không cần lo lắng, cô không sao cả.
Ngày hôm sau Tống Sở và ba người tới nhà ăn ăn sáng đã phát hiện có không ít người chỉ chỉ trỏ trở ở đằng xa.
Tinh thần lực của cô vô cùng mạnh mẽ, nghe rõ mồn một bọn họ đang nói cái gì.
“Người đó chính là Tống Sở, làm ra chuyện trơ trẽn như vậy mà còn không biết xấu hổ tới nhà ăn ăn sáng.”
“Đúng vậy, trước đó khi tân sinh viên phát biểu, tôi còn cảm thấy cô ta cũng không tệ thật, không ngờ tới lại là người như vậy.”
“Cũng may là có gương mặt xinh đẹp đó, nếu không thì làm sao có thể tìm được một anh người yêu nghe nói là có bối cảnh rất thâm sâu, vậy nên mới ra mặt gây áp lực lên trường học vì cô ta, làm cho các giáo sư không thể không đưa cô ta đi làm hạng mục thí nghiệm cùng.”
“Trước đó tôi đã nói rồi mà, tuy cô ta là trạng nguyên kỳ thi đại học, nhưng cũng chỉ nhập học chưa bao lâu, làm sao có thể có tư cách tham gia vào tổ hạng mục thí nghiệm lợi hại mà các giáo sư thành lập như vậy được, làm trợ thủ có khi còn có vấn đề nữa là.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận