Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 196. Anh nghĩ gì vậy 2

Tống Sở cắt lời: “Anh nghĩ gì vậy, tôi còn lâu mới ăn cỏ gần hang như anh đây.”
Cố Việt: “...” Anh đây là đang bị chê sao?
“Trước kia cô cũng có ăn đâu.” Anh nói có hơi kích động.
Tống Sở: “...” Cái này tuyệt đối là lịch sử đen.
“Không phải anh bảo tôi đừng đánh chủ ý với anh sao? Vậy tôi sẽ không đổi đối tượng mục tiêu, cũng không phải không thể là anh thì không được.” Mặc dù trước đây không phải là cô theo đuổi Cố Việt, nhưng đây cũng là một sự thật không thể chối cãi, nên cô chỉ có thể thừa nhận.
Nghe được câu nói cuối cùng kia của cô, Cố Việt cảm thấy trong lòng có chút khó chịu: “Tôi không phải là có ý đó.”
“Vậy ý anh là gì?” Tống Sở hỏi.
“Không có gì.” Cố Việt có chút không được tự nhiên mà quay mặt sang chỗ khác.
Tống Sở thấy dáng vẻ không được tự nhiên kia của anh thì nói đùa: “Cố học thần, có phải anh anh mới chợt phát hiện ra điểm tốt đẹp và sức quyến rũ của tôi không?”
“Sức quyến rũ của cô là?” Cố Việt hỏi ngược lại.
“Như là tôi có nước da trắng trẻo, nhan sắc xinh đẹp, đôi chân dài này, chắc là trước đây ở Thủ Đô, anh chưa từng gặp qua người nào như vầy đâu nhỉ? Đẹp thế này còn không hấp dẫn sao?” Tống Sở cũng không cảm thấy xấu hổ mà cười nói với anh.
Cố Việt bật cười: “Tống Tiểu Sở, da mặt của cô còn có thể dày hơn được nữa không?”
“Có thể chứ.” Từ trước đến này, Tống Sở không biết đến hai chữ xấu hổ.
Cô còn ngân nga vài câu hát: “Em xinh đẹp như vậy, em xinh đẹp như vậy, em gái xinh đẹp, em là nụ hoa giữa mùa đông giá rét…”
“Chính là tôi đây.” Cô ngân nga xong còn bổ sung thêm một câu.
Cái tính cách không hề có tí ra vẻ cùng với lời nói này của cô khiến ý cười trong đôi mắt của Cố Việt càng lúc càng đậm: “Tống Tiểu Sở, tôi phát hiện ra rằng cô không chỉ có da mặt dày thôi đâu, sao cô lại buồn cười như vậy chứ.”
“Có phải anh cảm thấy tôi chẳng những xinh đẹp mà còn rất đáng yêu không?” Tống Sở cười hì hì hỏi.
Cố Việt dở khóc dở cười: “Cô mau dừng lại đi.”
Khỏi phải nói, cô như vậy quả thật là để lộ ra phần tính cách đơn thuần đáng yêu, lại thẳng thắn.
“Cố học thần, sao anh lại gọi tôi là Tống Tiểu Sở?” Tống Sở hỏi anh.
Cố Việt có hơi sững sờ: “Vì tôi cảm thấy vui, sau này tôi cũng sẽ gọi cô như thế.”
Khi nãy, anh cũng không biết tại sao anh lại gọi cô như vậy, cứ như gọi vậy sẽ khiến cả hai thân thiết hơn một chút?
Tống Sở liếc anh: “Sở thích gì mà ngược đời vậy.”
Sau đó, cô cười đùa với anh: “Thật ra thì anh có thể gọi tôi là cô Tống mỹ lệ, cô Tống xinh đẹp.”
“Tống Tiểu Sở, cô vẫn chưa xong à?” Lúc này, trên khuôn mặt tuấn tú của Cố Việt là một nụ cười thoải mái, giọng điệu của anh cũng nhẹ nhàng.
Tống Sở hừ một tiếng: “Chưa xong.”
“Em đẹp như vậy…” Nói xong cô lại bắt đầu hát, cũng đã rất lâu rồi cô không đùa giỡn thoải mái như vậy.
Cố Việt mỉm cười nghe cô hát từng giai điệu mà anh chưa từng nghe qua, cả người của anh cũng trở nên thư thả thoải mái.
Trong lòng của anh chợt nhớ tới câu mà Tống Sở đã nói ngày hôm qua, cuộc sống hiện tại của tôi rất tuyệt, lúc này trong anh cũng nảy sinh cảm giác đồng cảm.
Hai người tới mấy nhà máy để đưa dầu, rồi đi đổi lấy một ít đồ trước, sau đó họ mới tới bệnh viện đón người.
Nối tay bị trật khớp xong, bổ sung thêm một ít đường glu-cô để tiếp năng lượng, trông tinh thần của Tống Bình đã khá hơn trước nhiều.
Hôm nay cô ấy không muốn Tống Sở cõng cô ấy nữa: “Bây giờ chúng ta đi tới cục công an để lấy lời khai sao?”
Tống Sở đưa tay ra dìu cô ấy: “Ừ, ngày hôm qua Lý Đông đã được đưa về.”
“Vậy đi thôi, xong rồi thì chúng ta trở về nhà.” Tống Bình nhìn Tống Sở với ánh mắt tin cậy và nói.
Bọn họ vừa ra khỏi bệnh viện là tới ngay cục công an, ở đó có Lưu Vinh tiếp đón bọn cô.
Ở bên này vừa mới ghi nhận vụ bạo hành trong gia đình và lời khai gian của Lý Đông, bên phía mẹ Lý, bà ta cũng đã đưa vài người tới cục công an.
Bà ta vừa nhìn thấy Tống Bình là lập tức để lộ ánh mắt oán hận, giống như là bà ta đang muốn nuốt chửng người con dâu này vậy, rõ ràng đây chỉ là một vấn đề nhỏ, nếu đã không thể tự mình sinh con được, sao không để cho con trai bà ta sinh chứ?
Nhà bà ta không thể kham nổi đứa con dâu như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận