Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 556. Chuyện này quá không bình thường! 2

Mặc kệ Tống Sở nói có phải thật hay không, bọn họ cũng phải nghiêm túc xử lý.
Nếu ba người này thực sự là phần tử đặc vụ hoặc là gián điệp, hậu quả sẽ tương đối nghiêm trọng.
Bên trên đã nói rõ, thành quả thí nghiệm nghiên cứu của Tống Sở rất quan trọng, một khi chứng thực là thành công thì sẽ có ý nghĩa to lớn và sức ảnh hưởng rất quan trọng với quốc tế, bọn họ cũng không dám nửa điểm sơ sẩy.
Cho dù cuối cùng thẩm vấn ra người này không phải đặc vụ hoặc gián điệp, nhưng cũng đã tiến hành công kích với nhân viên nghiên cứu được bên trên đặc biệt bảo vệ, tình tiết cũng rất ác liệt.
Lê Hồng Liên hoàn toàn bối rối, vì tới từ thủ đô nên cô ta cũng có kiến thức, chứng nhận như vậy cô ta cũng đã từng thấy rồi.
Sắc mặt cô ta thay đổi trong nháy mắt, "Tôi không phải đặc vụ hay gián điệp gì cả, mọi người đừng nghe người phụ nữ điên này nói bậy, cô ta đang vu khống."
Mạnh Vũ nhíu mày một cái, "Đồng chí Tống là nhân viên nghiên cứu bảo bối của tỉnh chúng tôi, không thể nào là người điên được, mời cô nói năng tôn trọng một chút."
Đối với bọn họ mà nói, Tống Sở làm ra thành quả nghiên cứu thật sự thành công rồi, đó chính là kiêu ngạo của toàn tỉnh Nam, người này nói cũng thật khó nghe.
"Hiện tại chúng tôi hoài nghi cô có vấn đề, nếu như cô trong sạch, vậy lúc thẩm vấn cứ biện bạch đi." Anh ta lấy còng ra trực tiếp còng vào tay Lê Hồng Liên.
Lâm Vinh cũng tiến lên còng một nam một nữ kia lại.
"Chúng tôi không phải đặc vụ của địch hay là gián điệp gì cả." Hai người giật nảy mình.
Nếu như bị gán thành loại thân phận này, cả đời này của bọn họ coi như xong.
Cảm tình của Lâm Vinh với ba người này rất kém, lạnh lùng nói: "Không cần nói với tôi, có đúng là gián điệp hay đặc vụ hay không thì đợi sau khi mọi người bào Bộ phận đặc biệt rồi tự mình đi giải thích."
Hai công an nhìn thấy chứng nhận của hai người Mạnh Vũ, thoáng cái đã coi trọng chuyện này hơn một bậc.
Thấy ba người Lê Hồng Liên đang giằng co, bọn họ nhanh chóng tiến tới chặn người, "Đừng nhúc nhích."
Lê Hồng Liên chưa từng bị đối xử thế này, nhìn bốn người âm trầm mang theo vài phần uy hiếp nói: "Tôi là người tới từ thủ đô đấy, các người tốt nhất là điều tra thân phận của tôi đã rồi hẵng động tay, nếu không tuyệt đối sẽ hối hận."
"Cô có thân phận gì ở thủ đô không quan trọng, mấu chốt là rốt cuộc cô đang cất giấu thân phận gì, có tên đặc vụ hay gián điệp nào tự thừa nhận mình có vấn đề đâu?" Tống Sở sẽ không bỏ qua cho cô ta.
Trước đó cô cũng đã nói, nếu như người phụ nữ này không duỗi móng vuốt về phía Tiểu Cẩn, vậy cô cũng chẳng thèm để ý tới.
Nhưng một khi dám làm, cô cũng sẽ giơ móng ra cào.
Chờ sau khi người phụ nữ mày bị mang về bộ phận đặc biệt, thế nào cũng sẽ bị thẩm tra một phen, cho dù cuối cùng có chứng minh được không phải là đặc vụ hay gián điệp, thoáng chốc cũng không thể ra ngoài tác quái được.
Hơn nữa nhà chồng của Lê Hồng Liên hiện tại cũng đang gặp vấn đề, gia tộc đối địch với nhà bọn họ nhất định không buông tha cơ hội công kích như vậy đâu.
"Cô, cô ngậm máu phun người." Lúc này Lê Hồng Liên cũng biết, trước đó cô ta quá coi thường thôn cô này.
"Có phải ngậm máu phun người hay không, cô vào thẩm vấn là sẽ biết thôi."
Cô ý vị thâm trường thuyết: "Tôi sẽ không tin lại có chuyện trùng hợp như vậy, thí nghiệm của chúng tôi vừa mới có thành quả, cô đã tới tìm con trai rồi."
"Tìm con trai, hay là dùng để che giấu mục đích, muốn đánh cắp thành quả thí nghiệm, chỉ có các người mới biết."
"Hơn nữa, cô tới tìm con trai, vì sao bên người còn dẫn theo hai người đã luyện võ? Chuyện này cũng quá kì lạ, người mẹ bình thường sẽ không như vậy đâu?"
Trước đó bốn người Mạnh Vũ cảm thấy khả năng ba người này là đặc vụ hay gián điệp không lớn.
Nhưng bây giờ nghe Tống Sở phân tích một vòng, thoáng cái bản thân đã tin tưởng.
Đúng vậy, thật sự có chuyện trùng hợp như vậy sao? Hơn nữa bình thường mẹ tới nhận con trai thì làm sao mà phải dẫn theo hai người từng luyện võ chứ?
Chuyện này quá không bình thường!
Bạn cần đăng nhập để bình luận