Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 576. May mà có Tống Sở 1

Nghe được câu nói này của Nghiêm Phi, viện trưởng Kiều và những người khác đã không nhịn được mà thở phào nhẹ nhõm.
“Cũng may là các anh đã bắt được La Xuân Thu trước, nếu không, muộn mấy phút nữa là cái máy ảnh bị đem đi rồi.”
Lúc bọn họ dẫn theo chó cảnh sát để đuổi bắt, La Xuân Thu vừa chạy vào một con hẻm, thì đã chạm mặt với đối phương.
Nếu để chậm trễ thêm mấy phút, một khi đối phương đã rời đi thì rất có thể là sẽ không bắt được cô ta, cũng có thể là cái máy ảnh được đem đi qua rất nhiều tầng tầng cửa ải, rất khó có thể tìm lại được.
Viện trưởng Kiều vui mừng vô cùng: “Đây đều là công lao của Tống, nếu như không nhờ cô ấy nhớ ra là khi ấy La Xuân Thu có ở trong phòng thí nghiệm, còn có cả chìa khóa, thì có lẽ trong lúc nhất thời, chúng ta đã không nghi ngờ cô ta rồi.”
Rốt cuộc Quan Hải Thanh cũng buông bỏ được tâm tư giữ kín trong lòng, nhưng cảm giác áy náy vẫn còn khá nhiều.
“Đồng chí Nghiêm, La Xuân Thu là gián điệp sao?” Anh ta không nhịn được mà hỏi.
Nghiêm Phi trả lời: “Chắc cô ta không phải là gián điệp đâu, chẳng qua là bị gián điệp giật dây, xúi giục nên cô ta mới làm ra chuyện như vậy.”
Sau đó anh ta đột ngột chuyển sang chủ đề khác: “Nhưng tội của cô ta cũng không nhẹ đâu, dẫu sao thì cấu kết với gián điệp để đánh cắp tài liệu quan trọng của viện nghiên cứu, loại hành vi này rất nghiêm trọng.”
“Tôi không tin một người trưởng thành như cô ta, sẽ không có chuyện không đoán ra được ai đã bảo cô ta đánh cắp tài liệu, bất kể có vì nguyên nhân gì đi chăng nữa thì cô ta cũng không thể nào rửa sạch tội.”
Bọn họ không hề cảm thông đối với loại người như vậy, mấy người như cô ta đáng ghét như mấy tên gián điệp kia vậy.
Tống Sở cũng có hơi bất ngờ, cô không nghĩ là La Xuân Thu lại làm ra chuyện như vậy.
Xem ra bọn cô đi tới thủ đô để tham gia hạng mục thí nghiệm, cộng với việc bị bãi nhiệm chức vụ trợ lý, khiến cho đối phương cảm thấy căm phẫn trong lòng, đố kị đến mức đánh mất đi lý trí nên có nên mới bị người khác lợi dụng như vậy.
Nhưng cô cũng không thẹn với lương tâm, người như La Xuân Thu thì không có nhiều bản lĩnh, mà lòng dạ thì nhiều, chỉ riêng phần tính cách này là đã không phù hợp ở lại phòng thí nghiệm để tham gia các hạng mục quan trọng.
Lần này cho dù không có nhân tố là cô đây, chỉ cần giữ La Xuân Thu ở lại, rất có thể là cô ta cũng sẽ bị gián điệp dụ dỗ làm chuyện sai trái ở mấy việc khác.
“Chắc là cô ta nghĩ không có ai phát hiện ra chuyện mà cô ta làm, nên lá gan của cô ta to lên.”
Nếu không phải cô có thói quen cố ý để tư liệu, La Xuân Thu làm ra chuyện như vậy, thì đúng thật là mọi người sẽ không biết và cũng không phát hiện ra.
Đến khi tài liệu được chuyển đi, bên nước ngoài sản xuất ra thuốc hạ sốt, rồi đi xin bản quyền sáng chế trước, đợi đến lúc bọn cô phát hiện ra thì cũng đã quá muộn rồi.
Nghiêm Phi cười: “Vụ này may mà có cô, nếu như không nhờ cô kịp thời phát hiện ra tài liệu đã bị người khác lấy đi, rồi bắt được đối tượng tình nghi là La Xuân Thu, thì e là chúng ta sẽ không thể lấy lại được máy ảnh.”
Quả nhiên Tống Sở đi đến đâu thì cũng đều tỏa sáng như vậy.
“Chúng tôi sẽ tiếp tục tiến hành tra hỏi về vấn đề này, mọi người cứ đi làm việc và sinh hoạt như thường là được.”
Nghiêm Phi nhìn những người ở trong phòng thí nghiệm rồi nói: “Nếu có ai đó làm mọi cách để thăm dò tình hình của phòng thí nghiệm và loại thuốc mới, thì mọi người vui lòng liên hệ với chúng tôi trước.”
Qua chuyện này, tin rằng những người ở phòng thí nghiệm sẽ chú trọng hơn đến các biện pháp bảo mật.
Viện trưởng Kiều gật đầu: “Chúng tôi đã rõ, cực cho các anh rồi, đồng chí Nghiêm.”
Bọn họ đã học được một bài học rất lớn từ chuyện này, sau này sẽ không tái phạm nữa.
Viện trưởng Kiều đã báo cáo tình hình với phía trên, sau đó thì người ở phía trên đã cử một người chuyên môn tới để thay khóa và tủ sắt cho phòng thí nghiệm.
Lần này chìa khóa của cửa phòng thí nghiệm chỉ đưa cho bốn vị chuyên gia giữ.
Còn chìa khóa tủ sắt thì viện trưởng Kiều và Tống Sở mỗi người một chiếc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận