Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 498. Vị tiểu đồng chí này thật lợi hại 2

Phải biết rằng trước đó mấy người này đối mặt với bọn họ, đều mang theo một loại cảm giác ưu việc tít trên cao, trò chuyện cùng Tống Sở, trái lại trở nên bình dị gần gũi.
Lúc trước Hứa Vệ nghe nói Tống Sở học ngoại ngữ với Cố Việt, vốn dĩ không để trong lòng, chỉ đoán cô chỉ có thể biết giao tiếp đơn giản.
Nhưng bây giờ Tống Sở nói chuyện đĩnh đạc với khách nước ngoài, nhìn qua trái lại khống chế tiết tấu của chủ đề, điều này khiến ông ấy rất hoảng hốt.
Một vị đồng nghiệp bên cạnh ông ấy không nhịn được: “Vị đồng chí này thật lợi hại!”
Đồng chí tuổi này, bọn họ ngoài thấy Cố Việt giao lưu với khách nước ngoài rất có khuôn phép ra, còn lại chính là Tống Sở.
“Cô ấy và người Tây Ban Nha kia rất có khả năng sẽ đàm phán xuất khẩu thành công.” Một phiên dịch tiếng Tây Ban Nha đi theo mở miệng nói.
“Mặc dù tôi nghe không hiểu lời bọn họ, nhưng cảm thấy đồng chí thảo luận rất khéo.” Một lão đồng chí bộ đối ngoại nói.
Hứa Vệ cười nói: “Ngoài năng lực rất vượt trội ra, cô ấy cũng khá có tính cách thu hút người khác, khiến những người nước ngoài này có một sự tôn trọng bình thường để nói chuyện.”
“Chính xác!” Những người khác gật đầu.
Bởi vì người tập trung ở gian hàng này khá nhiều, người đến sau cũng vây quanh nhộn nhịp.
Cũng nhìn thấy người mẫu đi, còn có Tống Sở trao đổi ngoại ngữ lưu loát với mấy người nước ngoài, ai nấy đều nhìn mới mẻ không thôi.
Dĩ nhiên, nhiều hơn là có cái nhìn khác với Tống Sở, nghĩ thầm đồng chí này đến từ đâu, mà lại giỏi như vậy.
Vài năm của kiếp sau, nhìn thấy người nước ngoài, sự quan tâm của mọi người sẽ tương đối cao, huống chi ở thời đại người nước ngoài xuất hiện vốn đã ít này.
Bộ dạng trò chuyện của Tống Sở hoàn toàn như tự mang vầng sáng, tự tin tung bay, để lại cho người ta ấn tượng rất sâu.
Trong đó có rất nhiều người cũng đến tham gia triển lãm, lúc này bọn họ cũng tò mò tập hợp qua, thì nhìn thấy cảnh này.
Sau khi người Tây Ban Nha bị thuyết phục ít nhiều, Tống Sở lại ra tay với người phụ nữ tóc vàng.
Quả nhiên bà ta rất có hứng thú với áo lông, khẽ nói một câu với chồng.
Chồng bà ta vốn cũng có chút động lòng, bây giờ cũng bị lay động rồi, chủ động hỏi nếu muốn hợp tác, tình hình các mặt giá cả v.v..
Tống Sở thấy bốn người khác không hứng thú lắm, biết bốn người này không phải người buôn bán phục sức và hàng dệt.
Cô chỉ cười và đề nghị sang gian hàng sát vách, vừa thưởng thức món ngon, vừa trò chuyện.
Mấy người nước ngoài trò chuyện với Tống Sở rất vui vẻ nên cũng không từ chối, đi đến bên cạnh.
Lúc này gian hàng bên này đã treo rất nhiều sản phẩm vịt kho, gà kho, đậu phụ kho, cá kho, cá viên đóng gói chân không v.v..
Còn có một quầy mấy đóng gói chân không và thảm điện đặt bên cạnh, chỉ là mọi người chưa chú ý đến.
Tống Sở bảo người lấy bếp cồn đã chuẩn bị ra, đợi sau khi mấy người ngồi xuống, Tống Bình tay chân lanh lẹ chủ động châm bếp cồn, lại lấy một cái nồi sạch ra, xé một con gà kho.
Bởi vì không khí lạnh, lúc này gà kho mở ra khá lạnh, dầu cũng đông lại.
Bỏ vào trong nồi tan ra từng chút theo dầu lạnh, một luồng mùi thơm nồng nặc lan ra xung quanh.
Làm cho người vây xem không nhịn được nuốt nước bọt, đây là gà kho gì mà cũng quá thơm rồi đấy?
Đây là gà kho Triệu Địa làm, Tống Sở có niềm tin tuyệt đối.
Mấy người nước ngoài kia vốn vẻ mặt không có gì đáng kể, nhưng sau khi ngửi thấy mùi gà kho, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm.
Sau khi nhiệt độ gần được, Tống Sở lấy một đôi găng tay và bát đĩa sạch ra, lấy gà lên, xé đặt trong đĩa, bưng cho mấy người thưởng thức.
Còn chuẩn bị nĩa cho bọn họ ăn.
Đồng thời lại xé con gà thứ hai đặt vào trong nồi làm nóng, cô nghĩ thầm sau này nhờ học thần Cố làm ra lò vi ba được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận