Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 673. Lại bị Tống Sở tẩy não 2

Nét mặt anh ta thành thật nói: "Tống, tôi quyết định đầu tư cho tương lai của tôi, vậy nên mặc dù hợp đồng này thiệt thòi cho công ty tôi nhưng tôi cũng kí."
Cũng may cha anh ta là đại cổ đông của công ty, phần lớn người trong gia tộc của anh ta cũng chiếm khá đông, nếu không dựa vào loại hành vi mạo hiểm này của anh ta, chắc chắn công ty sẽ không đồng ý.
"Cảm ơn sự tin tưởng của anh, Jacques, tôi chắc chắn sẽ không khiến anh thất vọng." So với Oury, Tống Sở vẫn thích làm việc với đồng nghiệp ngay thẳng như Jacques.
Jacques duỗi một tay ra: "Tống, hợp tác vui vẻ!"
"Cô vừa nói rằng nếu như nghiên cứu ra thuốc làm chậm quá trình xơ động mạch sẽ ưu tiên cân nhắc cho công ty chúng tôi, tôi đã nhớ kĩ rồi."
Anh ta dùng ánh mắt ra hiệu: "Jonas có thể làm chứng."
Tống Sở nắm chặt lấy tay anh ta: "Jacques, hợp tác vui vẻ."
"Yên tâm, lời hứa này chắc chắn có tác dụng, chẳng lẽ anh không tin tôi?"
Jacques lập tức nói: "Đương nhiên tôi tin cô, cô chính là chuyên gia giữ chữ tín nhất."
"Tôi sẽ cho người soạn lại hợp đồng một lần nữa, hôm nay chúng ta sẽ kí." Anh ta nhất định sẽ không để cơ hội sơ hở cho những công ty khác lợi dụng.
Tống Sở gật đầu: "Không thành vấn đề!"
Jacques cầm hợp đồng đưa cho người phiên dịch viên kia, mời anh ta hỗ trợ sửa chữa văn bản mới, lại một lần nữa in ba phần ra.
Phiên dịch viên lập tức cầm văn kiện ra ngoài xử lí.
Jacques cảm thấy sau này nếu như anh ta đến nước Hoa vẫn nên mang một trợ thủ đắc lực đi cùng.
Anh ta vốn dĩ đang mang tâm trạng đi theo Jonas đến đây nghỉ ngơi chơi bời mấy ngày nên một mình đến đây, không ngờ lại gặp được Tống Sở, sau đó lại đầu tư vào tương lai của đối phương.
Lúc này không chuẩn bị quá nhiều, sau này nhất định sẽ không như vậy.
"Tống, cô thật sự muốn đi nghiên cứu nguyên vật liệu chế dược sao?" Lúc này anh ta đã hoàn toàn tỉnh táo.
Tống Sở gật đầu: "Đúng vậy, tôi vô cùng nghiêm túc."
"Như vậy đi Tống, nếu như cô nghiên cứu ra cách chiết xuất nguyên dược liệu mới, hi vọng chúng ta cũng có thể hợp tác."
"Tôi vừa nói đầu tư cho tương lai của cô, nhưng cũng là bao gồm toàn bộ thành tựu tương lai của cô, tôi thật sự vô cùng coi trọng cô." Jacques cười nhấn mạnh.
Tống Sở khẽ cười nói: "Đương nhiên không có vấn đề."
"Jacques, tôi muốn khen anh một câu." Cô nói.
Jacques vô cùng hiếu kì hỏi: "Khen tôi cái gì?"
"Ánh mắt của anh rất tốt." Tâm trạng Tống Sở rất tốt, cô cười nói.
Jacques: "..." Anh ta không có ngốc đâu, lời này rõ ràng đang gián tiếp khen chính cô mà.
"Tống, cảm ơn cô khích lệ, tôi nhận câu này." Anh ta lại nói: "Tôi cũng muốn khen một câu cho sự tự tin của cô."
"Cảm ơn, đây là ưu điểm của tôi, tôi hiểu rõ!" Tống Sở lúc này cũng không biết mấy thứ như thẹn thùng khiêm tốn là gì.
Cô thể hiện ánh mắt tôi rất đánh giá cao ánh mắt của anh: "Jacques, anh cũng có một ưu điểm rất lớn, đó chính là thích nói thật."
Jacques: "..." Đột nhiên anh ta không muốn nói chuyện, anh ta chỉ muốn yên lặng một chút.
"Ha ha..." Jonas ở bên cạnh xem trò vui không nhịn được mà cười ra tiếng.
Khó trách trước đó Jacques luôn đứng một bên xem kịch va cười trên nỗi đau của người khác, anh ta phát hiện ra nhìn dáng vẻ kinh ngạc của bạn mình quả thật không tệ chút nào.
Phiên dịch nhanh chóng mang hợp đồng vừa in đến, song phương cùng kí hợp đồng.
Cất hợp đồng đi, Tống Sở hỏi hai người: "Jonas, Jacques, khi nào hai người muốn mở tiệc gặp mặt?"
"Tốt nhất là trong ba ngày sắp tới, các người sắp xếp rồi cho tôi biết thời gian là được." Jonas muốn nhanh chóng mang kĩ thuật về.
Mặc dù Jacques cũng không chờ kịp nhưng anh ta vẫn còn có một đối thủ ở bên cạnh nhìn mình chằm chằm.
Chưa thấy mấy người Oury rời đi thì anh ta chưa yên tâm: "Mấy ngày này tôi đều có thể gặp được, Tống, cô xem xem rồi sắp xếp là được, tôi hoàn toàn tin tưởng cô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận