Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 535. Không giống như đến làm nghiên cứu 1

Lúc Tống Sở và Tần Thu Lan trò chuyện, cũng sẽ thường kéo Tống Bình vào cùng.
Ở đây cách trung tâm thương mại bách hóa hơn nửa tiếng đi bộ, Tống Sở lái xe đi, đúng lúc tiện chở đồ.
Ba người vào trung tâm thương mại bách hóa dạo một vòng, lúc đi ra ai nấy đều túi lớn túi nhỏ.
Cố Việt có thể làm được rất nhiều loại phiếu, trước đây đều để lại cho mình dùng, bây giờ sau khi gửi qua cho cha và anh cả anh một ít, toàn bộ còn lại đều giao cho Tống Sở.
Cho nên Tống Sở bèn hào khí ngút trời dẫn hai người mua mua mua, có thể thấy nhân viên bán hàng của trung tâm thương mại bách hóa và nữ đồng chí mua đồ, nhìn về phía bọn họ với ánh mắt ngưỡng mộ, ganh tị.
Các đàn ông nhìn thấy ba người mua đồ, ấn tượng đầu tiên là ba vị nữ đồng chí này thật sự mang tính biểu tượng, đặc biệt là người ở giữa kia.
Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ bọn họ mua đồ, nhất là người chỉ biết cầm phiếu cầm tiền ở giữa kia, khí thế nhìn trúng cái gì thì mua cái nấy đó, đều không nhịn được nuốt nước bọt cảm thấy đáng sợ.
Đây là những cô vợ phá tiền, cũng không biết ai dám cưới về, đổi thành bọn họ thì nuôi không nổi.
Trở về đến viện, Cố Việt chủ động nhận đồ trong tay Tống Sở bọn họ.
“Hôm nay chỉ mua chút này?” Anh rất hiểu sức chiến đấu của Tống Tiểu Sở nhà mình.
Tống Sở cười híp mắt nói: “Thời gian hôm nay có hạn, còn chưa đi dạo đã nữa, hôm khác anh lại đi với em một chuyến.”
Mặc dù đồ của thời đại này không nhiều, với cô còn có chút cổ, nhưng mua đồ thì có một tâm trạng thoải mái, cô vẫn rất hào hứng.
Cố Việt cười khẽ, gật đầu: “Được, hôm khác anh lại đi với em.”
Nghe thấy lời nói của hai người, Tần Thu Lan nhìn Cố Việt trêu chọc: “Anh Cố Việt, em nhớ hình như lúc trước anh từng nói, bản thân không thích dạo cửa hàng tổng hợp nhỉ?”
Lúc trước cô ta đi thủ đô, gặp được một nữ đồng chí tên Nghiêm Vũ, dáng vẻ xinh đẹp, gia thế cũng tốt, sau đó rất nhõng nhẽo muốn bảo Cố Việt đi dạo phố cùng.
Anh trực tiếp lạnh mặt nói không thích dạo cửa hàng tổng hợp, sau đó đã rời đi, khiến cho nữ đồng chí vô cùng kiêu ngạo kia bị bẽ mặt.
Cố Việt cũng không già mồm, cười thẳng rồi nói: “Trọng điểm là xem đi với ai, đổi lại bản thân tôi quả thật không thích dạo cửa hàng tổng hợp, ngoài Tống Tiểu Sở ra, tôi cũng không thích đi cùng người khác.”
Cái này ở đời sau chính là rắc cẩu lương thỏa đáng rồi.
Đi dạo cửa hàng tổng hợp với người yêu nhà mình, nhìn cô vui vẻ, hào phóng mua mua mua, anh cũng sẽ vui theo.
Anh thích nhìn dáng vẻ Tống Tiểu Sở mặt mày hào hứng tùy ý.
Tần Thu Lan lộ ra ánh mắt như lần đầu mới quen biết anh: “Ghen quá, thì ra anh là anh Cố Việt như vậy.”
Trước đây mặc dù cô ta không thân lắm với Cố Việt, nhưng cũng ít nhiều hiểu tính cách của anh, chính là kiểu lạnh lùng kia.
Bây giờ cô ta phát hiện anh thật sự đã thay đổi quá nhiều, đổi lại lúc trước nhất định sẽ không nói như vậy, quả nhiên gặp được chân ái sẽ khác hẳn, đây đều là công lao của Sở Sở.
Đừng nói, bây giờ cảm giác Cố Việt càng ngầm trưởng thành và hấp dẫn rồi.
Bởi vì trước kia chỉ cảm thấy anh chính là đóa hoa cao lãnh kia, khiến người ta cảm thấy rất khó gần, cách khoảng cách rất xa.
Anh bây giờ đã trở thành có một cảm giác khó nói ra, chính là khiến người ta cảm thấy không xa cách như vậy, giống như cố gắng một chút thì có thể tiếp cận.
Trước đây đã đủ trêu hoa ghẹo nguyệt rồi, sau này sợ là càng lợi hại, may mà cô ta đã từ bỏ trước rồi, bằng không cũng phải gia nhập đại quân oán phụ, ngày ngày ghen tức với Tống Sở.
Lúc này Tống Sở cảm thấy học thần Cố nhà mình thật nịnh hót, nếu không phải có người, cô đã muốn đè anh lên tường, hôn lên để khen thưởng anh rồi.
Chủ ở đây mới dời ra không bao lâu, thu dọn cũng khá sạch sẽ, mấy người dọn đồ mua đến đàng hoàng, mới cùng nhau ra ngoài ăn cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận