Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 570. Nếu như vậy thì thật tốt quá 2

Tiếp đó tình tình trong nước sẽ bắt đầu tốt đẹp và văn minh hơn, sang năm nếu cô muốn phát biểu luận văn và xin đăng kí bản quyền cũng sẽ không có quá nhiều trở ngại và phiền toái, trái lại sẽ nhận được ủng hộ và coi trọng rất lớn.
Ông Ngụy sửng sốt, lập tức bật cười: "Cũng đúng, dù sao cũng phải có hy vọng mới được "
"Thầy ơi, em tới thủ đô phát hiện tình thế thay đổi không ít, không chừng cuối năm hoặc là sang năm là thầy có thể quay về kinh đô đấy." Tống Sở nói.
Thầy của cô là một trong những giáo sư điều chế sinh vật đứng đầu trong nước, đã từng rất nổi tiếng ở quốc tế, có khả năng sẽ nằm trong nhóm đầu tiên được sửa án sai, dù sao thời điểm này quốc gia đang rất cần người tài.
Ông Ngụy không muốn cô phụ sự an ủi của học trò, vì vậy cười: "Vậy thầy nhận lời chúc của em."
Ông Cố đương nhiên cũng nghe thấy hai người nói chuyện, mở miệng nói với Tống Sở: "Cháu hãy nói với ông tình hình bên thủ đô với."
Tống Sở cũng không giấu diếm, nói hết tất cả những chuyện mình biết, thuận tiện lại một số chuyện vụn vặt của mình.
Sau khi ông cụ Cố nghe xong, đầu tiên là sắc mặt trầm xuống, sau đó suy nghĩ sâu xa.
Một lát sau, ông ấy ngẩng đầu cười nói với ông Ngụy: "Ông Ngụy, không chừng chúng ta thật sự có hy vọng quay về thủ đô."
"Tôi cũng cảm thấy như vậy." Tống Sở cười nói, ông Cố đúng là ông Cố, nghe cô nói xong là có thể nhìn thấu và phán đoán ra một số việc.
"Nếu như vậy thì thật tốt quá." Ông Ngụy cười gật đầu.
Mặc dù cuộc sống hiện tại khá yên bình, nhưng ông ấy phát hiện mình vẫn không nỡ vứt bỏ tâm huyết cả đời, ông ấy vẫn muốn quay về phòng thí nghiệm thân yêu.
Ở Thôn Hạ Bá ngây người ba ngày, Tống Sở lại quay về huyện rồi cùng Thịnh Thanh Dương, Hoắc Khải ăn một bữa cơm, ở nhà một hôm là dẫn Cố Cẩn quay về tỉnh.
Rất nhanh, một tuần nghỉ ngơi đã trôi qua, Tống Sở tới viện nghiên cứu làm việc.
"Chào buổi sáng nhân viên nghiên cứu Tống!"
"XIn chào nhân viên nghiên cứu Tống!"
Vào viện nghiên cứu, rất nhiều đồng nghiệp đã từng gặp hay chưa từng gặp, quen hay không quen đều chủ động chào cô.
Tống Sở cũng đại khái đoán ra có thể là hạng mục tân dược cô làm đã truyền ra ngoài, cùng với việc La Xuân Thu bị bãi bỏ chức vị trợ lý, khiến mọi người thay đổi thái độ với cô.
Từ trước tới giờ cô không phải là một người kiêu căng, trái lại rất thoải mái, người khác khách khí cô cũng sẽ không làm bộ làm tịch, gật đầu đáp lại.
Sau khi cô đã đi xa, tất cả mọi người đều bàn tán.
"Nhân viên nghiên cứu Tống nhìn qua rất dễ gần mà."
"Đúng vậy! Làm hạng mục lớn như vậy, người ta cũng không làm bộ làm tịch đặt con mắt lên đỉnh đầu."
"Nếu như La Xuân Thu có thành tựu như vậy, sợ là sớm đã dùng cằm nhìn người rồi."
"Đúng vậy, trước đây tôi và La Xuân Thu làm chung trong một phòng làm việc, quan hệ còn không tệ. Nhưng sau khi cô ta làm trợ thủ của Phó viện trưởng Quan, tôi chào mà cô ta còn không thèm đáp, giống như cao hơn tôi một bậc vậy, thật khiến người ta tức giận."
"Cho nên cô ta mới không đi xa được, nhân viên nghiên cứu Tống với cô ta không cùng một đẳng cấp."
"Không nghĩ tới nhân viên nghiên cứu Tống còn trẻ như vậy mà đã thí nghiệm và chế tạo ra tân dược, mấu chốt là còn thành công nữa, trâu bò thật."
"Trước đây thường xuyên nghe nói, nhưng chưa từng thấy qua, không nghĩ tới có người còn khiến tôi mở mang kiến thức, hơn nữa nhân tài này còn ở ngay bên cạnh."
"Nếu như hiệu quả lâm sàng phù hợp với hiệu quá thí nghiệm, vậy viện nghiên cứu của chúng ta sợ là sẽ ở nên nổi tiếng hơn viện nghiên cứu toàn quốc đấy, đây đều là công lao của nhân viên nghiên cứu Tống."
"Tuổi còn trẻ xinh đẹp có khí chất lại còn tài hoa và mạnh mẽ, sau này nhân viên nghiên cứu Tống sẽ là đối tượng mà tôi kính trọng.."
"Mới vừa rồi tôi cũng chủ động bắt chuyện, không nghĩ tới cô ấy cũng cười gật đầu đáp lại, thực sự là căng thẳng kích động muốn chết."
"Tôi cũng vậy, tiếp xúc ở khoảng cách gần với nhân tài trong viện nghiên cứu của chúng ta, cảm thấy có thể ra ngoài khoe khoang rất lâu."
Tân dược đã được đưa vào lâm sàng, ký kết hiệp định bảo mật chủ yếu là nhắm tới phương thức điều chế, nhưng không cấm được việc chuyện này truyền ra bên ngoài.
Bởi vậy Viện trưởng Kiều bèn công bố với viện nghiên cứu trước mấy ngày, khẳng định năng lực thí nghiệm và công lao của Tống Sở, lúc này mọi người mới biết chuyện, lén lút nghị luận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận