Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 267. Trưởng khu Tiểu Tống là đến có chuẩn bị 1

Xưởng trưởng La thì có biết khu nuôi dưỡng của Tống Sở, dẫu sao muốn hợp tác, chủ nhiệm hậu cần cũng phải báo cáo với ông ấy.
Hai tháng nay bởi vì trong xưởng phát dầu, gà và đậu rang nên cuộc sống của gia đình ông ấy cũng cải thiện không ít.
Cộng thêm Tống Sở lại là người thân của Quách Hà, cho nên ông ấy không gặp mặt cô thì cũng có ấn tượng không tệ lắm.
Bây giờ nhìn thấy Tống Sở thì ông ấy lấy làm kinh hãi, thật sự là không ngờ trưởng khu của khu nuôi dưỡng trong thôn lại là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, khí chất lại tốt như vậy.
Tống Sở nhìn thì cũng không lớn hơn con gái của ông ấy bao nhiêu, nhưng người ta cũng tự tay mình xây dựng khu nuôi dưỡng, nhưng con gái nhà ông ấy thì vẫn còn rỗi rãnh ở nhà chơi đây, so sánh thì lại khác biệt quá nhiều.
Nhưng điều này cũng làm rõ rằng vị đồng chí này chắc hẳn là rất lợi hại, nếu không sẽ không thể là người quản lý khu tiếp theo được.
Ông ấy cười bảo người pha ba tách trà cho Tống Sở: "Trưởng khu Tống thật là trẻ tuổi tài cao, tôi cũng không ngờ cô trẻ tuổi như vậy."
Tống Sở cười: "So với trưởng xưởng La các ông thì tôi vẫn còn kém xa đây. Trên người các ông có rất nhiều chỗ đáng giá mà tôi cần phải học tập. Ông khen ngợi như vậy, tôi cũng có chút ngượng ngùng.”
"..." Anh tư Tống nghe nói như vậy thì cũng cảm thấy xấu hổ vì em gái anh ta, cô mà lại thẹn thùng sao? Chớ trêu.
Xưởng trưởng La cũng rất thích dáng vẻ này, đồng chí trẻ tuổi có bản lĩnh là chuyện tốt, nhưng biết khiêm tốn và tôn trọng thế hệ trước thì càng làm cho người ta thích hơn.
Ấn tượng của ông ấy với Tống Sở lại tốt hơn, cô không giống như rất nhiều đồng chí trẻ tuổi khác, tùy tiện làm ra chút công trạng rồi lập tức trôi đi, dương dương tự đắc thì có thể đi không được dài đâu.
“Lần này là cô muốn đến tìm xưởng của chúng tôi để hợp tác à?” Ông ấy uống một hớp trà, hỏi.
Tống Sở cười đáp: "Đúng vậy, chúng tôi cũng là trong lúc vô tình phát hiện sau khi trải qua chế biến thì lông vịt và lông ngỗng có thể dùng để nhồi vào vải quần áo, sau đó giữ ấm rất tốt, tốt hơn rất nhiều so với hiệu quả của áo bông."
Mới vừa rồi xưởng trưởng Chu sờ vào quần áo lông một cái, không thể xác định là rốt cuộc hiệu quả giữ ấm có tốt như vậy hay không, nhưng đây đúng là lần đầu tiên ông ấy thấy loại quần áo như thế.
Ông ấy hỏi: "Làm thế nào mà các cô lại nghĩ đến, muốn hợp tác với xưởng của chúng tôi để sản xuất loại quần áo lông này vậy?"
Tống Sở trả lời: “Chúng tôi cũng muốn làm được nhiều điều hơn cho người dân, cho nên muốn phổ biến rộng rãi loại đồ lông ấm hơn, nhẹ hơn và dễ mặc hơn để cho người dân cả nước cũng có thể mặc vào mùa đông”.
"Đây chắc chắn là trường hợp đầu tiên trong nước. Nếu như làm được, tôi tin rằng xưởng may quần áo trong huyện cũng có thể nổi danh trong cả nước."
"Tôi có nhờ những mối quan hệ hỏi thăm qua, bây giờ ở nước ngoài cũng không có đồ lông như vậy, cho nên nếu như làm ra được thì có thể dùng để tham gia hội chợ hàng hóa xuất nhập khẩu mùa xuân năm sau, để cho quần áo của chúng ta có thể đi ra nước ngoài."
Sau đó, cuộc trò chuyện thay đổi: "Tất nhiên, điều đó cũng có chỗ tốt cho khu nuôi dưỡng của chúng tôi, chúng tôi không cần phải lãng phí lông vịt và lông ngỗng nữa."
Nghe xong lời của Tống Sở, xưởng trưởng La người có ưu tư vốn đã rất khó bị lay động cũng không khỏi lộ ra vẻ có chút cảm động, nếu thật sự có thể làm được những thứ này, vậy thì xưởng của bọn họ nhất định là có thể nổi tiếng, trở thành xưởng may quần áo có tiếng khắp cả nước.
Việc để cho người dân cả nước mặc quần áo do xưởng của bọn họ sản xuất, đây nhất định là một chuyện rất đáng để tự hào.
Nhưng chuyện ông ấy lộ vẻ xúc động thì thuộc về lộ vẻ xúc động, nhưng vẫn khá lý trí: "Ý kiến của cô rất hay, nhưng đồ lông này có thật sự là có hiệu quả giữ ấm cho người ta không?"
"Nếu như chúng tôi hợp tác với các cô, sản xuất ra một lô đồ lông nhưng đến đông lại không có hiệu quả giữ ấm tốt của áo bông, vậy thì chắc chắn sẽ lại không có bao nhiêu người mua.”
Ông ấy cảm thấy quần áo nhẹ tênh như vậy thì e rằng hiệu quả giữ ấm sẽ không tốt, có thể mặc chúng vào màu xuân và mùa thu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận