Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 593. Quả nhiên là danh hư bất truyền 2

Ông ấy chỉ chỉ vào hai chỗ, nói: "Nhưng mà những thứ này cách dùng từ cần phải sửa lại, con đổi như thế này..."
Những thứ này đều là vấn đề, nhưng nếu như sửa lại lời một chút sẽ tốt hơn.
Tống Sở viết luận văn mang theo không ít thói quen của đời sau, cho nên có vài chỗ thực sự không phù hợp với cái thời đại này, sau khi được thầy chỉ ra toàn bộ, cô rất cẩn thận mà dùng bút đánh dấu lại.
“Con cảm ơn thầy ạ, thầy giúp con sửa lại một chút, nhìn qua phù hợp với thực tế hơn.” Sau khi thay đổi xong cô cười, nói.
Ông Ngụy cười nói: "Thầy giúp con sửa đổi đều là những chỗ không quan trọng lắm. Điểm mấu chốt là con viết rất chuyên nghiệp, đây đùng là trình độ đứng đầu quốc tế."
Sau khi ông ấy trở về, cũng biết những năm hạ phóng này lạc hậu về phía sau rất nhiều, cho nên vẫn luôn đang bù lại những năm giới chế thuốc sinh học xảy ra biến hóa này, còn liên lạc với một ít chuyên gia chế thuốc nổi danh ở quốc tế đã từng quen biết, cùng nhau trao đổi kinh nghiệm các loại.
Vì vậy, tài nghệ quốc tế hiện tại bao nhiêu ông ấy vẫn biết, tài nghệ chuyên nghiệp trước mắt của Tống Sở không chỉ là đứng đầu trong nước, mà cũng thuộc về loại đứng đầu ở trên quốc tế.
Chẳng qua là bây giờ còn chưa có danh tiếng gì, chứ đừng nói tới trên quốc tế, ngay cả người trong nước biết cô cũng còn không nhiều.
Cô rất cần một số cơ hội để tang danh tiếng của mình lên, và bây giờ chính là bài luận văn này.
Lúc này trong lòng ông ấy mới bù đắp tiếc nuối bài luận văn không phát biểu về loại thuốc hạ sốt mới của Tống Sở trước, luận đề và nghiên cứu của bài luận văn này càng có giá trị hơn, cũng dễ tạo nên sự náo động trong cái giới này hơn.
Nghe thấy ông Ngụy Lão khen ngợi nhiều như vậy, Tống Sở thì không có đỏ mặt hay là kinh ngạc, nhưng đám người Chu Dương lại kinh ngạc không thôi.
Bọn họ trở thành học trò của ông Ngụy đã hơn mười năm, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nghe ông ấy khen người nào giống như vậy.
Vì vậy, ba người họ đều cảm thấy lòng ngứa ngáy không thôi.
Cuối cùng vẫn là Mặc Nguyệt Mai không nhịn được mà mở miệng nói trước: "Thầy, chị, bọn con có thể xem bài luận văn này một chút có được không?"
Ông Ngụy không nói mà chỉ nhìn về phía Tống Sở, có cho hay không thì chỉ nhìn xem ý của cô.
Tống Sở cười, nói: "Không thành vấn đề, sau này mọi người có thể gọi tôi là Sở Sở như thầy."
Mặc Nguyệt Mai ngạc nhiên vui mừng nhận lấy bài luận văn từ trong tay thầy, nói: "Được, Sở Sở."
Trong lúc cô ấy cầm lấy bài luận văn, hai người Chu Dương cũng bu lại xem cùng.
Sự chấn động của ba người sau khi xem bài luận văn xong còn phải sâu sắc hơn ông Ngụy rất nhiều, trước đó còn rất là tò mò cái gọi là tài nghệ đứng đầu quốc tế là cái loại gì, bây giờ bọn họ lại cảm thấy cái này nếu cũng không phải là tài nghệ đứng đầu thì cái gì mới là cái đó chứ?
Ít ra thì bọn họ cho tới bây giờ vẫn chưa từng có xem qua luận văn chế thuốc chuyên nghiệp của ai, viết tốt và chuyên nghiệp như vậy.
"Luận văn này của Sở Sở chắc chắn là có thể được thông qua, viết quá tốt."
"Nếu như đây cũng không thông qua, vậy thì tổng biên tập của “Sinh học quốc tế” khẳng định là có mắt như mù."
"Chúc mừng Sở Sở ở đây trước. Chỉ cần bài luận văn này phát biểu thành công, nhất định con có thể lấy được sự cộng nhận của giới chế sinh học chuyên nghiệp quốc tế."
Tống Sở tốt hơn ba người bọn họ rất nhiều, đối với người chị có tài năng thiên phú vượt trội đến mức bọn họ hoàn toàn không có cách nào vượt qua được, trong lòng ba người cũng không có chút đố kỵ, chỉ có một loại vui mừng và yêu ai yêu cả đường đi lối về thôi.
Không hổ là tài năng mà thầy nhìn trúng, quả nhiên là danh hư bất truyền.
Tống Sở cười, nói: "Cảm ơn mọi người, chờ đến khi phát biểu luận văn thành công, tôi sẽ mời mọi người ăn cơm."
“Được rồi, vậy thì bọn tôi sẽ đợi cô mời khách.” Cả ba người cùng gật đầu mà cười nói.
Mặc dù bạn học ban thí nghiệm trong lòng cũng ngứa ngáy nhột nhột, nhưng với tài nghệ hiện tại của bọn họ thì hoàn toàn không có cách xem hiểu nội dung luận văn được, cũng không dám trực tiếp đi qua nhìn giống như ba người bọn họ vậy.
Tất cả đều chuẩn bị chờ sau khi “Sinh học quốc tế” đăng bài luận văn này, bọn họ nhất định phải đi đến phòng đọc sách mà mượn xem, cũng sẽ chép lại để nghiên cứu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận