Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 832. Loại cảm giác bị gây khó dễ này rất khó chịu 1

Lô Nghĩa Kiệt không thể đắc tội với Brown, hơn nữa người ta cũng sẽ không nghe theo anh ta, chỉ có thể chào hỏi một câu, không cam lòng mà dẫn những người khác rời khỏi.
Người đàn ông đi chung với anh ta là phiên dịch của Bộ chiêu thương, sau khi đi xa, anh ta bèn bảo người nói lại tất cả những gì ba thương nhân nước ngoài Brown và Tống Sở đã nói cho anh ta nghe.
Đợi sau khi nghe được tin Tống Sở đang ở làm nghiên cứu, cùng với thái độ của ba người kia, trong lòng anh ta nhanh chóng bị phủ một tầng lo lắng.
Chỉ là bây giờ anh ta ngoại trừ tăng cường tiếp xúc qua lại với đám người Brown để nhanh chóng quyết định vốn đầu tư vào nhà máy thuốc ra, thì anh ta cũng không có biện pháp nào khác, dù sao đối phương là thương nhân nước ngoài, anh ta không có cách nào dùng thân phận hay thủ đoạn ra để áp chế cả.
Sau khi đám người Lư Nghĩa Kiệt rời đi, Tống Sở liền lái xe dẫn ba người Brown tới phòng thí nghiệm.
Ông Ngụy đã chờ ở phòng thí nghiệm, Tống Sở dẫn ba người tới xem kết quả thí nghiệm.
Vì để chứng thực hiệu quả xuất hiện trước, Tống Sở còn dẫn theo Jacques cũng nhau làm thí nghiệm lại một lần nữa.
Ba giờ sau, nhìn tinh thể và số liệu kết quả thí nghiệm, ba người đều rất kích động, kích động nhất là Brown.
Ông ta căn bản không nghĩ tới, vấn đề tiến triển của điều chế thuốc vẫn luôn làm khó bọn họ, lại bị một chuyên gia điều chế thuốc sinh vật trẻ thế này giải quyết, hiệu quả còn tốt hơn không ít so với tưởng tượng ban đầu của các chuyên gia điều chế thuốc ở công ty bọn họ.
Nhìn thành quả, Brown không kịp chờ mà nói với Tống Sở: "Tống, Kĩ thuật độc quyền này cô có bán không? Công ty chúng tôi đang nghiên cứu tương các loại thuốc liên quan, rất có hứng thú với kĩ thuật này của cô, chúng ta có thể ngồi xuống đàm phán được hay không?"
Oury và Jacques thấy thế thì đen mặt lại, người này có biết thứ tự trước sau không?
"Brown, kỹ thuật này còn chưa tới phiên công ty các anh đâu, chúng tôi mới là người do Tống tự mình gọi điện thoại mời tới đây đàm phán đấy." Oury thản nhiên nói.
Jacques gật đầu: "Đúng, bây giờ còn chưa tới phiên công ty của ông giành trước đâu."
Brown: ". . ." Hai người này sao lại đáng ghét vậy chứ.
"Ai nói không tới phiên công ty chúng tôi? Công ty chúng tôi là công ty điều chế thuốc đứng đầu thế giới, lớn mạnh hơn công ty các cậu nhiều."
Ông ta trầm ngâm nói: "Hơn nữa tôi cũng chẳng chậm như các cậu, nhưng mà cùng các cậu tới đây kiểm kiệm thành quả kĩ thuật này, Tống và chúng ta đàm phán cũng chẳng phải là xem ai tới trước, mà đương nhiên là phải xem ai có thực lực mạnh hơn, điều kiện đưa ra càng tốt hơn rồi."
Nếu như không có hai tên này quấy phá, ông ta nhất định sẽ không nói ra câu cuối cùng này.
Nhưng bây giờ nhưng không thể không thể hiện thành ý ngay từ đầu, thật sự là kỹ thuật này quá quan trọng với công ty bọn họ, ít nhất là có thể tiết kiệm được tối thiểu mấy năm thời gian nghiên cứu phát triển thuốc đấy.
Thời gian là vàng bạc, sớm đưa ra thị trường cũng có thể gia tăng phân ngạch và chiếm được thị trường, lợi nhuận kiếm được cũng càng nhiều.
Jacques và Oury cảm thấy người này thực sự là không biết xấu hổ, xếp thứ nhất thôi mà ! Quá vô sỉ.
"Tống, chúng ta đã từng hợp tác qua, cô cũng biết thực lực và thành ý của công ty chúng tôi, tuyệt đối sẽ không kém những công ty khác, tôi cảm thấy chúng ta có thể ngồi xuống đàm phán trước." Oury không cam lòng tỏ ra yếu kém nói.
Anh ta biết kĩ thuật này rất quan trọng với công ty điều chế thuốc Thụy Đằng, dù sao loại thuộc mới do đối phương nghiên cứu ra chúng là mấu chốt của kĩ thuật này, cho nên không thể để đối phương mua được nó, bằng không đối thủ sẽ càng mạnh hơn.
Hơn nữa sau khi bọn họ có được kĩ thuật này rồi, cũng có thể bỏ vốn vàng các cuộc nghiên cứu sản phẩm bảo vệ sức khỏe kiên quan tới xương cốt, tác dụng rất lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận