Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 766. Tống Sở có tư cách gì? 1

Quạt làm lạnh rất có ích, cộng thêm các đại học và không ít cơ quan ngành đều sử dụng, lập tức nổi tiếng.
Đặc biệt là người từng trải nghiệm quạt gió lạnh, không ai muốn dùng quạt thông thường nữa, nhưng ra sức tìm quan hệ muốn mua quạt làm lạnh.
Ba người anh tư Tống mở xưởng, dây chuyền sản xuất bên này vẫn chưa vào chỗ, lúc đầu số lượng sản xuất mỗi ngày có hạn, đừng nói là cho người khác, chỉ đơn đặt hàng của các cơ quan, trường học lớn và các ngành đã xếp rất dài rồi.
Người tìm bọn họ liên hệ mua quạt điện cũng không ít, bọn họ không trả lời được rất nhiều.
Dẫu sao bọn họ là người phụ trách trong xưởng, mở khơi dòng này, nếu ai đến mua đều sắp xếp, căn bản sản xuất không được nhiều như vậy, trái lại phải đắc tội người ta.
Người tìm Tống Sở bên này nhiều, đều là một số người quen, ví dụ bộ trưởng Tống, Quý Hải Phong, viện trưởng Ôn v.v.. Còn có một vài bạn bè của hai vị thầy giáo, đương nhiên cô đều đồng ý thu xếp giúp rồi.
Còn Cố Việt bên này, đã vào thẳng phòng thí nghiệm bắt đầu nghiên cứu hạng mục mới, ngoài người nhà và Tống Sở ra, ai tìm anh cũng bị người của viện nghiên cứu cản lại, mọi người cũng không còn cách nào.
Ngưu Nhã Lệ vốn muốn mở miệng nhờ Tống Sở giúp, nhưng thấy Tống Sở căn bản không để ý tới cô ta, thì chỉ có thể bực tức.
Bởi vì không hoàn thành việc cha cô ta nói, tuần này cô ta rất không muốn về nhà, tối thứ sáu ở lại ký túc xá.
Sáng thứ bảy vừa định tìm cớ gọi điện thoại nói không về mà ở lại, chị họ cô ta đã gọi đến, nói đến nhà cô ta làm khách, bảo cô ta cùng về dạo phố.
Cô ta chỉ có thể lập tức bắt xe về nhà, ai bảo bây giờ nhà cô ta căn bản đều dựa vào nhà chị họ.
Về đến nhà, thấy mẹ cô ta nhiệt tình ngồi trước mặt chị họ hỏi han ân cần.
“Mẹ, chị!” Cô ta cười rồi đi vào chào hỏi, hoàn toàn không có bộ dạng nghênh ngang kiêu ngạo trong trường.
Mẹ Ngưu cười rồi vẫy tay: “Chị họ con cố tình đến tìm con, ăn cơm trưa xong các con cùng đi dạo cửa hàng tổng hợp đi.”
Ngưu Nhã Lệ ngồi xuống bên cạnh Lư Uyển Anh một cách rất thân thiết: “Được ạ, con cũng lâu rồi không đi dạo cửa hàng tổng hợp.”
Buổi trưa ăn cơm, cha Ngưu trở về, trước là khách sáo chào hỏi Lư Uyển Anh, mới ngồi xuống.
“Chuyện cha bảo con hỏi, đã hỏi chưa?” Ông ta mở miệng hỏi.
Ông ta làm phó chủ nhiệm của bộ nông nghiệp, lãnh đạo trên đơn vị có người đích thân đi cảm nhận lợi ích của quạt làm lạnh, cũng muốn mua một lượng lớn.
Nhưng đơn đặt hàng của xưởng đồ điện quá nhiều, căn bản không xếp được, ông ta nghe trước đây chủ nghiệm vô cùng đáng tiếc nói tiếc là không quen biết người, nếu không thì có thể mua được rồi.
Lại nghe nói em gái của ông chủ xưởng đồ điện học ở đại học nông nghiệp, đúng lúc là tân sinh viên của năm nay, cho nên mới nghĩ đến bảo con gái mình đi xem xem có thể liên hệ giúp không.
Nếu hoàn thành chuyện này, ông ta cũng có thể có cảm giác nở mày nở mặt trước mặt chủ nhiệm, sau đó đợi đối phương nghỉ hưu, cũng có thể nghĩ đến tiến cử ông ta tiếp nhận chức vụ gì đó.
Phòng làm việc của bọn họ ngoài ông ta ra, còn có một phó chủ nhiệm, cũng có chống lưng, cạnh tranh rất lớn.
Ngưu Nhã Lệ nghe cha cô ta hỏi, trong lòng vô cùng khó chịu, trong miệng nói: “Con không thân với Tống Sở lắm, bình thường ở trường cô ta khá khó chịu, chúng ta căn bản không xin cô ta giúp đỡ làm việc, cô ta làm cho người ta rất không thích.”
Cha Ngưu cau mày: “Thái độ cư xử của cô ta cũng hơi kém, trường học vốn là nơi kết giao quan hệ, cô ta vậy là không đúng.”
“Con đừng học cô ta, kết bạn tương tác với bạn học có ích nhiều, sau này tốt nghiệp với con mà nói chính là mối quan hệ.” Ông ta nhấn mạnh với Ngưu Nhã Lệ.
Ông ta cũng vốn không biết tình hình ở trường của con gái, càng không biết con gái nói dối, thật ra cô ta mới là người vừa khó chịu vừa không được thích đó.
Trong lòng Ngưu Nhã Lệ sốt ruột, mấy đứa nhà quê đó có gì kết bạn, nhưng trên mặt cũng gật đầu: “Con biết rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận