Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 940. Cô đúng là phúc tinh hàng thật giá thật 1

Bác cả Tống và Bác hai Tống nghe ông nói những câu này thì vô cùng kiêu ngạo.
Đứa em này của bọn họ thật đúng là có tiền đồ, nhà họ Tống càng ngày càng phát triển rồi.
"Chuyện này phải chờ bọn anh thương lượng lại đã." Bác cả Tống suy nghĩ một lát rồi nói.
Ông ấy có hai nam một nữ, năm ngoái một đứa con trai và một đứa con gái con rể đã tới thủ đô rồi, kiếm được không ít tiền, đứa con trai và con dâu còn ở lại thôn cũng động lòng rồi, muốn đi tới đó xông pha.
Nếu như đi hết, hai ông bà già các ông ở đây cũng cô đơn, cho nên suy nghĩ xem có nên đi hay không, đặc biệt là bây giờ em trai lại còn mời ông ấy tới giúp đỡ.
Bác hai Tống cũng nghĩ như vậy, "Đúng, chờ bọn anh thương lượng lại đã."
Tình huống của nhà bọn họ giống với gia đình nhà bác cả Tống.
Những người trước đây ở trong thôn có quan hệ tốt với mấy anh em nhà họ Tống cũng vây quanh, người nào cũng ngưỡng mộ mà nhìn bọn họ.
Đặc biệt là anh tư Tống, đã từng là tên du côn ở trong thôn, bây giờ người ta đã là ông chủ lớn rồi, bán thiết bị điện nổi danh toàn quốc.
Anh hai Tống cũng nổi tiếng là người làm biếng ở trong thôn, vừa làm việc mà đã giở trò rồi, nhưng bây giờ quán cơm đã mở rộng ra toàn quốc rồi, chuyện này ai cũng không nghĩ tới.
Anh cả Tống cũng có sản nghiệp ở thủ đô, nghe nói một năm chỉ bán rau dưa và gà lợn thôi mà đã kiếm được một khoản thu nhập lớn.
Mấy anh em nhà họ Tống đều rất có tiền đồ, mọi người ngoại trừ ngưỡng mộ những thứ này ra thì còn ngưỡng mộ bọn họ có một cô em gái tốt.
Mọi người đều biết, nếu như không có Tống Sở, chắc là mấy anh em vẫn còn chôn vùi trong thôn giống như trước đây, sẽ không tốt hơn bọn họ đâu.
Đương nhiên, có một chuyện tuyệt đối không thể phủ định, đó là bản thân mấy anh em nhà họ Tống thật sự có năng lực, nếu không Tống Sở có giúp đỡ thế nào đi nữa cũng không thể làm tốt như vậy được đâu.
Sau khi mấy người quay về, người trẻ tuổi trong thôn đối xử với bọn họ vô cùng nhiệt tình, những người muốn ra ngoài làm thuê cũng hỏi bọn họ là có còn tuyển người không.
Mấy anh em nhà họ Tống rất có cảm tình với thôn Hạ Bá, có thể giúp đỡ thì nhất định sẽ giúp.
Cũng dự định tuyển người làm trong thôn thêm lần nữa, loại bỏ những người không có năng lực không biết hối cải, những người chịu khó hoặc là có năng lực ở phương diện khác thì đều có thể đi cùng bọn họ tới thủ đô.
Đoàn người náo nhiệt đi tới nhà của Đường Dân, các thôn dân cũng không đi theo nữa.
Sau khi ngồi xuống, vợ của Đường Dân rót cho đám người Tống Sở ly nước.
Ông ấy vô cùng vui mừng và hãnh diện mà Tống Sở, "Sở Sở, cháu làm tốt lắm, giành vinh quang về cho thôn chúng ta."
Ông ấy vô cùng tự hào về cháu gái ngoại được lên TV, làm ra nhiều thành tựu như vậy.
Bây giờ các thôn khác kể cả cán bộ xã nhìn thấy ông ấy cũng vô cùng khách khí, càng ngưỡng mộ vì ông ấy có đứa cháu gái ngoại như Tống Sở.
Tới thị trấn họp cũng rất có mặt mũi, vốn dĩ huyện còn muốn điều ông ấy tới công xã hoặc thành phố làm việc, nhưng mà bị ông ấy từ chối rồi.
Những thứ này đều là vì nể mặt của Tống Sở, ông ấy không thể nhận nhân tình này, ở trong thôn làm xây dựng ông ấy cảm thấy cũng không tệ.
Tống Sở cười nói: "Cảm ơn cậu khích lệ, cậu xây dựng thôn xóm cũng rất tốt, nhìn nơi đây qua khoảng hai năm nữa, mỗi gia đình trong thôn đều có thể xây nhà mới rồi."
Thôn ngày càng phát triển, tuy rằng có liên quan rất lớn tới khu nuôi dưỡng, nhưng cũng có liên quan tới sự vất vả của cậu cả.
Nụ cười của Đường Dân tươi rói, "Từ lúc cháu mở nhà xưởng ép dầu, thôn của chúng ta đã đi theo con đường ngày càng phát triển rồi, đặc biệt là bây giờ sau khi cải cách, cuộc sống của mọi người cũng ngày càng tốt hơn."
"Trong thôn bắt đầu thực hành nhận thầu đất canh tác sao?" Tống Sở hỏi.
Đường Dân gật đầu nói: "Thực hành rồi, mấy tháng trước chính sách được đưa xuống, sau đó bèn lấy đất ra choa cho các gia đình để trồng trọt, trừ phần đã được chia ra, phần còn lại sẽ được lấy ra để cho thuê."
Bạn cần đăng nhập để bình luận