Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 16. Đây là đứa ác bá thô tục chỉ thích ăn ngon làm biếng sao? 2

Anh cả Tống cười xuề xòa: "Em gái, anh đã nuôi heo nhiều năm như vậy rồi, làm gì có ai tắm rửa cho heo cơ chứ, em đừng nghịch ngợm nữa."
Tống Sở nhướn mày: "Đây là em xem được ở trong sách, nếu anh không nghe em sẽ về mách mẹ rằng anh không nghe lời em nói."
Anh trai cô là một người thành thật, cô lại không thể đánh anh cho nên chỉ có thể dùng tới người mà anh sợ nhất trong nhà.
Quả nhiên, nhớ tới người mẹ hay nổi nóng của mình, vẻ mặt anh cả Tống đau khổ: "Em gái, thật sự có tác dụng sao?"
"Chắc chắn là có, hơn nữa, mỗi ngày anh đều ngây ngốc ở nơi kém sạch sẽ này cũng không tốt, làm sạch sẽ thì nó cũng sẽ tốt cho sức khỏe của anh nữa." Tống Sở trả lời.
Anh cả Tống tuy không thể tin được lời nói của em gái nhưng vì sợ bị em gái mách mẹ nên anh chỉ có thể cam chịu, dựa theo sự chỉ huy của cô mà quét dọn chuồng heo.
Tống Sở rất hài lòng với cách làm việc của anh trai mình: “Rửa sạch xong chuồng heo thì anh lại dùng nước tắm cho heo một lần đi, em đi cắt cỏ cho heo ăn rồi trở về kiểm tra."
Anh cả Tống khổ sở trong lòng, vừa làm vừa phẩy tay: "Đi đi, em đi ngay đi."
Tống Sở đeo một cái gùi to, cầm liềm bước ra khỏi cửa.
Lúc này những người khác cũng đang làm việc, nhìn thấy Tống Sở lưng đeo gùi, tay cầm liềm đi lên núi, tất cả mọi người cảm thấy mình giống như vừa gặp quỷ.
Chờ cô đi xa rồi âm thanh bàn tán mới khe khẽ vang lên.
"Con bé muốn làm gì vậy?"
"Tôi nghe con dâu của đại đội trưởng nói Tống Sở tự mình đề nghị được đi nuôi heo, nhìn có vẻ như con bé phải đi cắt cỏ cho heo ăn."
"Con bé còn nuôi heo, cắt cỏ cho heo ăn sao? Không để cho heo chết là tốt lắm rồi."
"Hôm nay mặt trời mọc đằng Tây à, viên ngọc quý của nhà họ Tống lại có thể cam lòng đi làm việc."
"Tôi cảm thấy việc nuôi heo là giả thôi, quấn quít lấy thanh niên tri thức Cố mới là thật đi."
"Đúng vậy, công việc của thanh niên tri thức Cố chính là cắt cỏ cho heo ăn. Tôi thắc mắc tại sao con bé có thể chịu khó như vậy, hóa ra là vì thanh niên tri thức Cố, cái này thì dễ hiểu rồi."
"Thanh niên tri thức Cố bị thương ở chân nên xin phép nghỉ, làm khó cho con bé phải giả vờ lên núi, không biết con bé có thể vác nổi một gùi cỏ về hay không."
"Nhiều nhất cũng chỉ được một gùi, có một tí như vậy thì heo không đủ ăn, sợ là đói lắm đây."
"Không được, heo đói gầy rộc người thì cuối năm chúng ta còn được phân chia thịt kiểu gì? Phải nói điều này với đại đội trưởng mới được."
"Tôi sẽ theo dõi sát sao Tống Sở, nếu hôm nay con bé chỉ mang được một gùi cỏ về thì chúng ta phải đi tìm đại đội trưởng."
Mọi người không ai tin Tống Sở có thể chịu khó. Mặc dù công việc cắt cỏ cho heo ăn cũng không phải quá mệt, nhưng lượng cỏ phải cắt cỏ cho mười hai con heo cũng không hề nhẹ.
Vì thế tất cả mọi người đều chuẩn bị theo dõi Tống Sở sát sao, không thể để cho cô qua loa với heo của đại đội được.
Tống Sở còn chưa biết mình bị người dân trong thôn theo dõi. Đối với loại cỏ và rau dại mà heo có thể ăn, trước kia cô đã từng xem qua tài liệu nên rất nhanh đã tìm thấy chúng.
Sức của cô rất lớn, hai tay lại linh hoạt nhanh nhẹn nên cô nhanh chóng cắt được một gùi rồi xuống núi.
Điều này khiến cho những người đang làm đồng vốn đang theo dõi cô sát sao phải sững sờ. Lúc này mới khoảng nửa tiếng đồng hồ, cô liền cắt xong một gùi rồi sao?
Tống Sở mang cỏ rải vào chuồng heo, chạy đi chạy lại mấy chuyến rất phiền phức nên cô đã mang theo hai cái gùi to lên núi. Mọi người nhìn theo bóng dáng cô rời đi đều không dám quá tin tưởng.
Một tiếng sau, đến khi Tống Sở lưng đeo một cái gùi lớn, trong tay cũng cầm một gùi lớn tương tự, bên trong chất đầy cỏ mới cho heo ăn thì mọi người hoàn toàn kinh sợ rồi.
Tống Sở không chỉ nhận biết được cỏ cho heo ăn mà còn làm việc nhanh nhẹn như vậy, một lần trở về mang được nhiều như thế, là tốc độ gì đây?
Hôm nay thanh niên tri thức Cố xin nghỉ phép, cô có ra sức thể hiện anh ta cũng không nhìn thấy được!
Chẳng lẽ cô thật sự thay đổi, trở nên cần mẫn rồi sao? Họ vẫn không tin tưởng cho lắm.
Sau đó họ phát hiện, Tống Sở lại lên núi hai lần nữa, mỗi lần đều mang theo cỏ trở về. Không đến một buổi sáng mà cô đã cắt xong cỏ đủ cho heo ăn, họ đều không thể tin vào mắt mình, đây là cái đứa ác bá thô tục chỉ thích ăn ngon làm biếng sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận