Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 526. Chắc chắn sẽ chạy không thoát 2

Nếu không sau khi cải cách hạn chế cấm vận, người này chắc chắn sẽ không đàng hoàng mà ở lại trong thôn đấu, nếu như mà đi ra ngoài làm yêu làm quái thì còn phiền phức hơn, nên đặt ở dưới đáy mí mắt thì thỏa đáng hơn.
Ánh mắt của anh hai Tống đột nhiên sáng ngời: "Em gái, lời em nói có phải là thật không?"
"Nói nhảm, em lừa gạt anh khi nào chứ? Bây giờ có thể có nhiều người làm chứng như vậy." Tống Sở tức giận nói.
Anh hai Tống kích động không dứt: "Được, anh nhất định sẽ học hỏi sư phụ thật tốt, đến lúc đó em dẫn anh đi thủ đô nhé."
Tống Sở gật đầu một cái: "Anh yên tâm đi, chuyện em đã đáp ứng rồi thì em chắc chắn sẽ làm được, đến lúc đó em sẽ dẫn anh và chị dâu hai, Tam Nữu cùng đi."
Người chuyên cần lại khá biết lý lẽ như chị dâu hai cô, có thể cùng đào tạo thật tốt, nhân tiện đốc thúc người này.
“Em gái vẫn là em tốt nhất!” Anh hai Tống cũng sắp cảm động rơi nước mắt.
Nhìn từng người nhà một đi ra ngoài, anh ta thực sự sắp không sống nổi ở trong thôn rồi.
Bây giờ, vì một tương lai đi thủ đô, anh ta lại có động lực để chịu đựng thêm hai năm nữa.
Nếu những người trong thôn đó biết rằng qua hai năm nữa anh ta có thể đi đến thủ đô, chắc chắn họ sẽ hâm mộ chết.
Những người khác cũng không có ý kiến ​​gì về lần này, bây giờ lời nói của Tống Sở hoàn toàn không có người nghi ngờ nữa.
Nhìn người nhà họ Tống bị Tống Sở trị phải phục tùng nghe lời, mấy người Thịnh Thanh Dương nghĩ cũng cảm thấy hiếm lạ, người nhà này rất thương yêu.
Sau khi đám người ăn xong, đám người Đường Dân cũng không ngồi lại nữa, lập tức chạy về thôn, nếu không trễ chút nữa thì trời tối đường sẽ không dễ đi nữa.
Cố Việt và mấy người Hoắc Khải thì cùng Tống Hữu Phúc và mấy anh em nhà họ Tống tiếp tục uống, để cho người nhà ông Tống càng ngày càng thích Cố Việt, trực tiếp xem anh là người nhà mình.
Cũng là cha và anh cả của Cố Việt vẫn còn ở nông trường ở xưởng tỉnh bên kia, nếu không đám người Tống Hữu Phúc cũng muốn để cho hai người họ kết hôn nữa rồi.
Hơn tám giờ, Cố Việt đưa mấy người Thịnh Thanh Dương rời đi, Đường Phụng kéo Tống Sở đi nói chuyện.
"Út bảo, mẹ thấy tiểu Cố đối xử với con rất là tốt, vóc người thằng bé tuấn tú, năng lực làm việc lại mạnh, lúc này còn muốn đi tỉnh thành làm việc, sợ không phải là ít phụ nữ sẽ để ý đâu."
“Bây giờ cha và anh cả của thằng bé đều không ở bên cạnh, nếu các con không kết hôn thì hay là các con đính hôn trước đi?” Bà sợ chồng tốt của con gái mình sẽ bị yêu tinh ở bên ngoài dụ dỗ.
Tống Hữu Phúc đặc biệt thích người con rể tương lai Cố Việt này, ở một bên bênh vực nói: "Đúng đúng, nếu như tiểu Cố bị những cô gái khác đào chân tường, sẽ rất đáng tiếc, thà đính hôn trước đi."
Mấy anh em nhà họ Tống cũng đã công nhận Cố Việt, họ cảm thấy những người đàn ông khác cũng không dám nghĩ đến em gái bọn họ đâu, thật vất vả lắm mới có một người đàn ông ưu tú như vậy đón lấy, nếu mà vứt bỏ thì e rằng em gái khó mà gả ra ngoài được.
"Đúng đúng, em cũng đừng để cho người ta đào chân tường tiểu Cố. Anh nghe nói các cô gái nhỏ ở tỉnh thành rất hào phóng, còn sẽ chủ động theo đuổi những đồng chí nam nữa."
"Tiểu Cố đối xử với em tốt như vậy, vừa có thể nhận nhịn tính khí của em, cũng không có nhiều người đàn ông được như vậy, nhất định phải nắm chặt, em đừng nghĩ đến ăn hiếp người ta."
Sự quan tâm và chiều chuộng của Cố Việt đối với gia đình bọn họ, bọn họ thật sự không thấy ở trên người của những người đàn ông khác, kể cả chính bản thân bọn họ cũng không làm được, em gái nhất định phải quý trọng.
Tống Sở dở khóc dở cười: "Kết hôn cũng vẫn còn có thể ly hôn mà, nếu như thật sự sắp bị người ta đào chân tường, vậy đính hôn thì có ích lợi gì?"
"Hơn nữa con tin tưởng rằng anh ấy không phải loại người như vậy. Nếu thật sự sắp bị người ta đào đi, con cũng không thấy có gì lạ."
Nếu thật sự có thể bị người thứ ba đào đi, một người đàn ông như vậy còn muốn làm gì? Thẳng chân đạp chết là được.
Đương nhiên, chung sống lâu như vậy, học thần Cố nhà cô là loại người gì, cô vẫn biết rõ, không thể nào làm ra loại chuyện như vậy được.
"Đính hôn thì phiền phức quá. Con vẫn còn muốn tận hưởng thêm thời gian làm chỗ đối tượng mà. Sau này, nước chảy thành sông thì trực tiếp kết hôn rồi, mọi người không cần phải lo lắng, Cố Việt tuyệt đối là của nhà chúng ta, chắc chắn sẽ chạy không thoát đâu.” Cô trấn an nói.
Thấy Tống Sở tự tin như vậy, đám người Đường Phụng nuốt xuống lời nói còn muốn khuyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận