Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 586. Tôi chính là Tống Sở 1

Cố Việt thoáng cái đã hiểu được ý của Tống Sở.
"Bên phía anh ta vẫn luôn có hứng thú với một trong những kĩ thuật của máy đóng gói chân không, anh có thể để anh ta tới đây đàm phán hợp tác."
Anh dừng một lát: "Anh chuẩn bị đi đăng ký bản quyền kĩ thuật này."
Tình thế năm nay đã tốt hơn nhiều, quan hệ đối ngoại cũng không tiếp tục căng thẳng nữa.
Không biết có phải là bị ảnh hưởng bởi văn kiện tài liệu mà bọn họ đã có được trước đây sau đó đưa lên hay không, bây giờ bên trên rất coi trọng và ủng hộ phát triển kỹ thuật.
Những nhân viên nghiên cứu khoa học bị đi đày cơ bản đều được nhận về, còn tự mình trọng điểm bồi dưỡng một nhóm người trẻ tuổi, được đưa ra nước ngoài du học.
Trong những năm bị trì hoãn này, công nghệ kĩ thuật và giáo dục ở nước ngoài đã vượt lên đứng đầu, trọng tâm của nhóm người được đưa ra nước ngoài này là học tập, sau khi học được cái cơ bản rồi thì sẽ quay về làm việc.
Trước đây anh cũng nằm trong danh sách tuyển chọn, dù sao anh cũng có xuất thân tốt, chỉ cần nhà học Cố còn đó, sau khi anh ra nước ngoài học xong thì không thể không quay về.
Nhưng mà anh đã từ chối rồi, dù sao bản thân anh cũng rất có thiên phú, hơn nữa các sách vở tài liệu trong phòng thí nghiệm, học tập nghiên cứu có thể sánh ngang với việc ra nước ngoài học.
Mấu chốt là anh không muốn rời xa Tống Sở.
Sau khi cải cách mở cửa, những nhân viên nghiên cứu bọn họ cũng có thể xin đăng kí bản quyền kĩ thuật của mình với các cơ quan có thẩm quyền quốc tế, như vậy nếu như xí nghiệp nước ngoài muốn sử dụng, nhất định phải mua của bọn họ mới được, nếu không thì sẽ dùng pháp luật để giải quyết.
Tống Sở cười ra tiếng: "Chúng ta nghĩ giống nhau, em cũng chuẩn bị xin đăng kí bản quyền hai hạng mục, sau đó sẽ gửi bản thảo phát biểu một bài luận văn liên quan tới tân dược."
Cố Việt cười: "Ai bảo chúng ta là một đôi chứ, đương nhiên là thần giao cách cảm rồi."
Tiếp đó anh chuyển săn chủ đề khác: "Nhưng mà anh cũng chỉ có thể gọi điện cho Jonas mời anh ta qua đây thôi, nhưng cũng phải hơn nửa tháng mới có có thể gặp mặt anh ta, anh đợi hạng mục bên này kết thúc rồi mới ra khỏi phòng thí nghiệm. "
Hạng mục hiện tại bọn họ đang làm đều bảo mật, không chỉ móc nối với quân đội, mà còn có quan hệ mật thiết với hàng không, cho nên nếu hạng mục chưa kết thúc thì nhân viên nghiên cứu như bọn họ đều không thể ra ngoài.
Tống Sở cười nói: "Không thành vấn đề, em cũng chuẩn bị phát biểu luận văn và đăng kí độc quyền trước, đợi sau khi anh ta và bạn bè anh ta tới rồi em mới đàm phán."
Cố Việt cười: "Ừ, em cứ chuyên tâm chuẩn bị luận văn và đăng kí bản quyền, chuyện đón Jonas và bạn anh ta cứ giao cho anh."
"Đúng rồi, thầy anh có một người bạn làm luật sư, đang nghiên cứu về vấn đề xin đăng kí bản quyền, em tới thủ đô thì có thể tìm ông ấy tư vấn."
Anh đọc một dãy số điện thoại, "Em cứ bảo anh giới thiệu là được. "
"Được, vậy anh cứ bận trước đi, đợi em tới thủ đô xác định chỗ ở rồi thì sẽ gọi điện cho anh." Tống Sở nói.
Cố Việt nói: "Được, tới thủ đô thì có thể tới nhà anh chơi."
Anh tin ông nội và cha mình sẽ rất hoan nghênh người yêu của anh.
Chủ yếu bây giờ trong nhà không có nữ trưởng bối, Tống Sở qua đó ở cũng không tiện, nếu không thì hoàn toàn có thể ở lại nhà anh.
"Nhất định sẽ tới chào hỏi, yên tâm đi." Tống Sở gật đầu.
Thời gian có hạn, bên phía Cố Việt không thể gọi điện thoại quá lâu, hai người nói thêm vài câu rồi cúp máy.
Cả hai người đều rất nhớ đối phương.
Cố Việt vừa nghĩ tới hạng mục trong tay kết thúc, qua hơn nửa tháng nữa là có thể nhìn thấy Tống Sở, trên gương mặt tuấn tú lộ ra nụ cười ôn hòa.
Cũng khiến cho người gác ở phòng điện thoại kinh ngạc không thôi.
Phải biết rằng nhân tài chủ đạo nghiên cứu tài liệu mới này, bình thường đều là dáng vẻ lạnh lùng, đây vẫn là lần đầu tiên anh ta thấy đối phương cười thế này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận