Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 589. Tống Sở thật sự rất kiên cường 2

Bên này ông ta chẳng qua là chỉ nói trước với mọi người về chủ đề và nội dung đại khái của thí nghiệm, còn chưa kịp viết công thứ và nguyên lý, nên cũng chưa biết phải làm như thế nào.
Dựa theo những thiếu sót này mà viết ra được kết quả như thế, hoàn toàn là bản lĩnh của Tống Sở.
Sau khi ông ta xem xong, đưa giấy cho mấy người Chu Dương xem.
Mấy người nhận lấy tờ giấy trắng nhìn rất kỹ cũng kinh ngạc không thôi, thí nghiệm này là do bọn họ và thầy cùng chuẩn bị để làm, một bên làm luận chứng, còn một bên thì dạy cho các học sinh của lớp thực nghiệm.
Vốn dĩ đã sớm quyết định các công thức dược lý rồi, quả thật là không có hai cái ở phía sau.
Bọn họ vốn cũng là những nhân viên nghiên cứu khoa học chuyên nghiệp, những năm này mặc dù thầy bị điều xuống nông thôn, nhưng bọn họ cũng luôn luôn làm công việc này.
Vì vậy chỉ cần phân tích thêm một chút nữa thì có thể sẽ tính ra được, sau khi tăng thêm hai công thức dược lý ở phía thí nghiệm này sẽ thêm hoàn hảo, mới thật sự là hoàn chỉnh.
Trước đây bọn họ đã luôn cảm thấy cũng giống như là thiểu số không có gì, đó chẳng qua là dựa theo kinh nghiệm và những thứ đã được học ở sở trước đó, nhưng lại không tìm ra được là thiếu sót cái gì.
Bây giờ nhìn thấy được nguyên lý và công thức mà Tống Sở đã viết, bọn họ cũng đã nhận ra được vấn đề rồi.
“Sư muội quả thật là rất lợi hại, bổ sung hai công thức ở phía sau, làm cho tôi giống như đã hiểu ra vậy.” Chu Dương cười nói.
“Đúng vậy, sư muội chẳng qua là đi đến xem thử tài liệu và dụng cụ thí nghiệm cũng đã biết được chúng ta đang thí nghiệm gì, còn nghĩ ra được công thức hoàn chỉnh như vậy nữa, cũng viết rất chi tiết các nguyên lý nữa, đúng là quá xuất sắc.” Sử Khải Vinh khen ngợi không ngớt.
Vạn Nguyệt Mai lộ ra những đốm nhỏ trong mắt nói: “Sư muội quả thật là rất lợi hại, nếu đổi lại là chị viết ra công thức và nguyên lý nhanh như vậy, bổ sung hoàn chỉnh những thiếu sót của chúng ta trước đó như vậy, rõ ràng là phải xem qua thí nghiệm nào đã được là qua nữa, sợ là phải rất mất thời gian.”
Ba người cũng không nghĩ đến, người sư muội mà thầy luôn miệng khen ngợi lại thật sự lợi hại như vậy, rõ ràng là mới đến xem một chút thôi, bọn họ đều bái phục rồi!
Người của lớp thực nghiệm đều là những tay mơ mới được tiếp xúc với dược phẩm sinh học không lâu, căn bản là không nhìn ra được chỗ then chốt của hai công thức cuối cùng.
Nhưng cũng không ngăn được bọn họ nảy sinh ra sự khen ngợi và bái phục Tống Sở.
Dù sao trong mắt bọn họ, ngoại trừ thầy ra, thì ba người Chu Dương chính là những người vô cùng tài giỏi, bọn họ đều khen ngợi Tống Sở không ngớt, dĩ nhiên là sẽ không kém.
Ông Ngụy cười nói với Tống Sở: “Đã vượt qua bài kiểm tra lý thuyết rồi, bây giờ đi đến làm thí nghiệm cho chú xem thử một chút.”
Trước kia ở nông thôn, đây đều là tất cả những thứ dựa trên lý thuyết mà ông đã thảo luận với Tống Sở hoặc đã dạy cho cô, cho tới bây giờ chưa có nhìn thấy qua lúc cô làm việc ở phòng thí nghiệm.
Trước đó thường xuyên nghe viện trưởng Ôn nhắc đến năng lực thực hiện thực tế của Tống Sở mạnh bao nhiêu, ngay cả việc bọn họ cũng thường xuyên được lợi ích không nhỏ, ông ta cảm thất rất tiếc nuối, bản thân còn chưa được thấy qua học sinh của mình làm thí nghiệm nữa.
Cũng vì vậy mà bây giờ không có ngồi yên, muốn chính mắt mình nhìn thấy thao tác thực hiện của Tống Sở một chút, có phải mạnh như những gì mà viện trưởng Ôn đã nói hay không.
Tống Sở cũng không già mồm, gật đầu nói: “Được ạ, vậy thì mọi người đừng chê cháu vụng về nhé.”
Cô cầm một ống nghiệm lên, một bên vừa làm thí nghiệm vừa giảng giải nguyên lý, tác dụng và tại sao phải làm như vậy với mọi người.
Tống Sở đã từng được mời đến thuyết trình và trao đổi học thuật ở nhiều nơi trên thế giới, cũng đã được học ở đại họ Thanh Hoa, cho nên giảng giải rất dễ dàng, phòng thí nghiệm chính là võ đài của cô.
Cô biết phải nói như nào cho đơn giản và dễ hiểu, cho nên đừng nói là mấy người Chu Dương, mà chính mười hai người của lớp thực nghiệm cũng hoàn toàn nghe hiểu được.
Quan trọng là những thứ chuyên môn mà cô nói không hề cứng nhắc, ngôn ngữ hài hước phong phú, lại còn dạy cho mọi người một ít kỹ xảo, giúp cho tỷ lệ thành công cao hơn, còn có thể tiết kiệm được thời gian nữa.
Động tác của cô linh hoạt sinh động vui tai vui mắt, dễ nhìn hết sức, lại còn vô cùng chuyên nghiệp.
Mọi người hoàn toàn đắm chìm vào trong bài giảng giải và thí nghiệm của cô, đợi đến sau khi Tống Sở kết thúc thí nghiệm làm ra được tinh thể, mọi người mới hoàn hồn.
Lúc này chỉ có một loại cảm giác, Tống Sở thật sự rất ưu việt, nhìn cách cô làm thí nghiệm hoàn toàn chính là một loại hưởng thụ, bọn họ vẫn chưa thỏa mãn, còn muốn nhìn lại một lần nữa xem làm thế nào giải ra…
Bạn cần đăng nhập để bình luận