Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 654. Không, anh ta một chút cũng không muốn hiểu 1

Ông Ngụy nhìn thấy học trò của lâu năm của mình thể hiện cừ khôi như vậy, trên mặt đều là vẻ kiêu ngạo.
Chuyên gia điều chế thuốc của công ty lớn vẫn bị cô học trò đè ép ngoan cường trên lĩnh vực thao tác thực tế, cái này có thể mấy người không thể làm được.
Mấy người Vạn Nguyệt Mai cũng rất xúc động và khâm phục, sư muội thật sự quả là quá mạnh mẽ.
Lúc này Kiều Nạp Tư cũng rất là kinh ngạc.
Anh ta mặc dù là người phụ trách của công ty cơ giới Âu Á, nhưng trước kia cũng làm nghiên cứu khoa học, dĩ nhiên có thể nhìn ra được năng lực vận hành thí nghiệm mà Tống Sở thể hiện ra vào lúc này là mạnh bao nhiêu.
Đặc biệt là cái đồ ngốc Jacques này, ánh mắt nhìn về phía Tống Sở cũng sắp giống như một cái bóng đèn phát sáng vậy.
Chứng minh được người xưa này cao ngạo lại còn theo đuổi sự hoàn hảo này, từ tận đáy lòng đã thừa nhận và khâm phục năng lực của Tống Sở, lúc này đã hoàn toàn quỳ dưới chân của người ta rồi.
Vào lúc này thí nghiệm cũng đã đến mấu chốt cuối cùng, từng viên tinh thể màu trắng đã được ngưng kết ra.
Trên mặt của Jacques lộ ra vẻ chăm chú, dè dặt dung cái nhíp kẹp một viên tinh thể màu trắng lên, rồi thả vào máy kiểm tra đo lường độ tinh khiết đặc biệt.
Sau khi nhìn thấy số liệu phân tích độ tinh khiết, anh ta không nhịn được, vẻ mặt đầy sự kích động đỏ bừng lên nói: “Tống Sở, thành công rồi, chúng ta thành công rồi, lại thật sự có thể tinh chế ra, độ tinh chế còn cao như vậy nữa.”
Kiều Nạp Tư nhớ lại hành động của đồng đội heo Jacques trước đó, anh ta mở miệng nói trước Tống Sở: “Jacques, bạn của tôi, có một chút chuyện tôi không thể không nhắc nhở anh một chút, không phải các người thành công, mà là Tống Sở người ta thành công, có điều là biểu diễn lại một lần nữa cho các người nhìn mà thôi.”
Jacques nghẹn một cái, trợn mắt nhìn Kiều Nạp Tư một cái nói: “Anh không nói, người ta cũng không bảo anh câm đâu.”
Người này có phải là bạn hay không vậy? Sao lại chạy đến đây kéo chân anh ta vậy chứ?
Tống Sở nhìn hai người này cản trở lẫn nhau, không nhịn được nhe răng cười ra tiếng rồi nói: “Jacques, lời Kiều Nạp Tư nói là sự thật.”
Jacques: “…” đây là anh ta gặp phải đồng đội heo rồi, sớm biết như vậy thì hôm nay đã không nên dẫn Kiều Nạp Tư đến.
“Tống Sở, cô thực sự là nhân tài vô cùng cừ khôi của điều chế thuốc sinh vật, nếu như không phải là tôi tận mắt tham gia vào cuộc thí nghiệm, tôi thật sự không dám tin độ tinh chế lại cao như vậy.” Jacques cầm bình thủy tinh chứa tinh thể lên, nói giống như là nhìn thấy bảo bối vậy.
Tống Sở cười nói: “Vì vậy Jacques, đây có phải là người có thể giúp ích nhiều cho công ty các người không?”
Jacques biết Tống Sở hiểu rõ về công ty của bọn họ, không phủ nhận, gật đầu một cái: “Không sai, quả thật là có thể giúp ích rất nhiều.”
“Tống Sở, cái kỹ thuật này là cái mà cô đã xin bản quyền sáng chế phải không?” Anh ta hỏi.
Tống Sở gật đầu một cái nói: “Tôi đã nộp tài liệu xin bản quyền sáng chế lên rồi.”
“Cái quyền sáng chế này chuyển nhượng cho công ty chúng tôi đi.” Jacques cũng không muốn vòng vo nữa.
Dựa theo độ tinh chế này, phí tổn của bọn họ có thể giảm bớt khoảng năm mươi phần trăm, dược liệu sẽ lại càng tốt hơn, anh nhất định phải có được loại kỹ thuật này.
Tống Sở cười nói: “Sau này tôi cũng không biết cái quyền sáng chế này có còn dùng được hay không, cho nên không chuyển nhượng trực tiếp được, chỉ có thể giao quyền thôi.”
Jacques lại không nghĩ chỉ là giao quyền, quyền sáng chế này phải nắm trong tay toàn bộ mới yên tâm hơn được, dù sao công ty bọn họ cũng có thể đã có mấy công ty đối thủ cạnh tranh rồi.
Công ty của ai đã lấy được cái quyền sáng chế này, công ty của ai ở trên thị trường rồi thì càng có ưu thế cạnh tranh rất lớn.
“Tống Sở, chúng ta hãy thảo luận chuyện này một chút đi, về phương diện giá tiền tôi nhất định sẽ làm cho cô hài long.” Jacques nói.
Tống sở cười nói một cái: “Jacques, phương diện là một chuyện, nhưng nếu các người muốn có loại kỹ thuật này, tôi còn có thêm điều kiện.”
Jacques cười khổ, anh ta cũng biết là sẽ không đơn giản như vậy, đã từng chứng kiến quá trình đàm phán của Tống Sở trước đây, nên anh ta cũng sẽ không mang tâm thế may mắn.
“Cô nói thử một chút xem.” Anh ta ngỏ lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận