Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 611. Miếng mồi này, quá thơm 2

"Kì thi đại học được khôi phục, cấp trên cũng càng ngày càng coi trọng giáo dục, anh chỉ cần kiên định dụng tâm làm cho tốt, em tưởng tuyệt đối có cơ hội và thành công."
Anh ba Tống vẫn chưa trả lời, chị dâu ba Tống liền không nhịn được kích động trước.
Cô ta nhéo anh ba Tống một cái, "Chuyện tốt như vậy đương nhiên là phải làm rồi, Sở Sở nói có cơ hội và sẽ thành công, vậy nhất định sẽ như vậy."
Bây giờ cô ta đã mê muội Tống Sở rồi, vô cùng tin tưởng lời của cô nói.
Anh tư Tống cũng nhân cơ hội nói: "Đúng vậy, cơ hội tốt như vậy đặt trước mặt anh rồi, nếu như anh không quý trọng, vậy tương lai nhất định sẽ hối hận."
"Nếu em mà biết soạn tài liệu ôn tập đại học thì ngày mai em sẽ đi làm chuyện này ngay." Nhưng mà thời gian đọc sách lại không nhiều!
Anh ta phát hiện em gái nhà mình mới là thiên tài kinh doanh, không đi làm kinh doanh thực sự là quá đáng tiếc, nói tới ngay cả anh ta cũng nhiệt huyết sôi trào.
Anh ta nghĩ chỉ cần là người có lòng cầu tiến, vậy tuyệt đối đều luyến tiếc ném miếng mồi là em gái này ra ngoài, quá thơm mà!
Anh ba Tống không nói gì, hai người này đã cướp lời anh ta, lại còn trách anh ta.
"Em gái, anh đồng ý đi thử một phen."Anh ta mỉm cười nói, hai tay đang nắm vạt áo thật chặt cho thấy anh ta đang không được bình tĩnh.
Anh ta thật sự có thể làm được sao? Thực ra anh ta cũng không biết.
Nhưng anh ta nguyện ý tin tưởng em gái, cho mình một cơ hội sáng tạo, nếu như thành công, ngẫm lại đã thấy phấn khích máu huyết sôi trào.
Sao đó anh ta bất đắc dĩ nói: "Nhưng anh lại không am hiểu việc buôn bán, anh không biết sau khi soạn tài liệu ra xong rồi thì có thể bán được hay không."
Chuyện này anh ta không có tự tin.
Ánh mắt của anh tư Tống sáng lên, "Anh không am hiểu, em am hiểu mà!"
Anh ta ôm lấy vai của anh ba Tống vai, "Anh ba, anh xem như này có được không, anh phụ trách soạn tài liệu, sau đó em phụ trách đi photo và tiêu thụ, lợi nhuận thu được, chúng ta anh bảy em ba có được không?"
Trước đây anh ta làm văn phòng, đàm phán kiếm tiền thành công nhưng anh ta lại được nửa phần tiền nào, cho nên dần dần không muốn làm nữa.
Hiện tại vừa nghĩ tới, lợi nhuận bán tài liệu mình cũng có một phần, mới nghĩ thôi mà đã cảm thấy sự nhiệt huyết kia quay về rồi.
Anh ba Tống nghĩ thế cũng là một ý kiến hay, nhưng mà anh ta vẫn hỏi Tống Sở: "Em gái, em cảm thấy thế nào?"
Tống Sở nói đúng sự thật: "Em thấy như vậy rất ổn, vốn dĩ em cũng nghĩ như vậy."
Đây cũng là một cơ hội tốt để anh tư tập luyện kinh doanh, khiến anh ta có thể trải nghiệm được chỗ tốt và cảm giác thành công khi bản thân có thể kiếm được tiền vào trong túi.
"Thời gian cũng đúng lúc, anh ấy và rm tới thủ đô bản bạc làm ăn xong quay về, tài liệu của anh chắc cũng soạn gần xong rồi."
Anh tư Tống vui vẻ hét lên, "Em gái, em thật sự là quá tốt, em chính là phúc tinh của anh."
Anh ta dám khẳng định, nếu hôm nay anh hai anh ta ở đây, tuyệt đối sẽ ghen tị chết mất.
Tống Sở tức giận nhìn anh ta cười nói: "Anh chững chạc giúp em đi, chẳng qua mới chỉ bắt đầu thôi."
Lúc này anh tư Tống mới xoa tay cười hì hì ngồi xuống, cười lém lỉnh nói: "Được, anh nghe em gái, anh sẽ trưởng thành hơn."
Nói xong quả nhiên đã thu lại vẻ vẻ kích động vừa lộ ra kia.
Tống Sở rất hài lòng với sự nghe lời của anh ta, trẻ nhỏ dễ dạy, muốn trở thành thương nhân lớn, năng lực bộc lộ và kìm nén tâm trạng và vui buồn là cần phải có.
Anh tư của cô đã bước được bước đầu tiên, rất tốt.
Tiếp đó cô lại nhìn rồi nói với anh ba Tống: "Anh ba, em thấy quan hệ của anh không tệ, nhân phẩm cũng ổn, anh hãy hẹ với các đồng nghiệp của những môn khác nhau rồi cùng nhau làm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận