Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 834. Tống Sở quá tùy hứng 1

Tâm tư của Brown xoay chuyển, trong lòng rất không vui nhưng ngoài mặt vẫn cười nói vui vẻ.
"Tống, cô nói thử xem."
Tống Sở không nói theo mà hỏi: "Ngài Brown, tôi nghe nói gần đây ông đang khảo sát xem chỗ chúng tôi có thích hợp đầu tư xây dựng nhà máy thuốc hay không, ông khảo sát thế nào rồi?"
Brown không nghĩ Tống Sở sẽ hỏi như vậy, ông ta suy nghĩ một lát rồi nói: "Tôi cảm thấy tạm ổn, chỉ là còn phải chuẩn bị đi khảo sát thêm mấy nước nữa rồi mới quyết định."
Thực ra ông ta đã có quyết định, tám chín phần là sẽ xây nhà máy ở đây.
Mấy ngày nay ông ta tỉ mỉ điều tra, công nhân và nguyên liệu thành phẩm ở nơi này rất thấp, rất thích hợp để xây chi nhánh nhà máy thuốc.
Tống Sở sao có thể không nhìn ra ý nghĩ của ông ta, khẽ cười nói: "Ngài Brown, ông có so sánh với tất cả quốc gia trên toàn cầu cũng nhất định không tìm ra được lý do và nơi xây dựng nhà máy thuốc thích hợp hơn chỗ chúng tôi đâu."
"Phương diện công nhân và nguyên liệu bên phía chúng tôi có thể sánh còn rẻ hơn rất nhiều so với quốc gia của ông, đây là ưu thế lớn nhất." Cô thẳng thắn nói.
Brown: ". . ." Một lời đã vạch trần ý nghĩ của ông ta, thật sự tốt sao?
Đây thật sự là một chuyên gia điều chế thuốc chứ không phải là chuyên gia đàm phán hay thương nhân à?
Ôn ta thở dài, "Tống, rốt cuộc là cô muốn nói cái gì, cứ nói thẳng ra đi."
Ông ta là một thương nhân khôn khéo, đương nhiên là biết lúc đối thủ đàm phán, đột nhiên đưa ra một vấn đề thì nhất định là có mục đích.
Bây giờ ông ta lại muốn biết, rốt cuộc là Tống Sở muốn làm gì.
Tống Sở khẽ cười một tiếng: "Nếu ngài Brown đã nói như vậy rồi, vậy tôi đây cũng không vòng vo nữa."
"Điều kiện phụ của tôi chính là, công ty của các cô tới bên chúng tôi mở ít nhất là một nhà máy thuốc, sau đó người kết nối sẽ do đồng chí của bộ chiêu thương đầu tư do chúng tôi tiến cử phụ trách."
"Thực ra vốn dĩ chuyện này là công ty của các ông phải làm, điều kiện bây giờ của tôi thực ra cũng chỉ là để các ông đổi một người kết nối mà thôi, phải xem ý kiến của ngài Brown rồi." Cô ý vị thâm trường bổ sung.
Brown không nghĩ tới Tống Sở vậy mà lại có ý này, ông ta không hiểu hỏi: "Tống, tôi rất hiếu kì, điều kiện này chẳng mang lại lợi ích gì quá lớn với cô đâu nhỉ?"
Ông ta muốn biểu đạt rằng, tại sao cô lại muốn đưa ra điều kiện này.
Đương nhiên bản thân ông ta cũng thở phào nhẹ nhõm, vốn dĩ còn tưởng rằng Tống Sở sẽ được một bước lại muốn tiến thêm một tấc đưa ra những điều kiện hà khắc khác, ai có thể nghĩ chỉ là điều kiện đơn giản thế này.
Tống Sở nói rõ: "Tôi thấy không thuận mắt với đồng chí Lư đi chung với các ông, cho nên liền muốn đổi một người thuận mắt làm việc này, chỉ đơn giản vậy thôi."
Ba người Brown: ". . ." Lý do này đã khiến bọn họ không còn lời nào để nói, Tống Sở quá tùy hứng.
Thấy Brown đang ngơ ngác, hiển nhiên là cảm thấy một người tùy hứng như Tống Sở rất khó hiểu, ánh mắt của anh ta đảo quanh.
Anh ta cũng hiểu biết một chút về Tống Sở, vị nữ sĩ này có lúc làm việc rất thích dựa cảm cảm xúc.
"Tống, điều kiện này của cô công ty chúng tôi có thể đáp ứng, chúng tôi tới mở một nhà máy thuốc, sau đó sẽ bàn bạc với người ở Bộ chiêu thương do cô chỉ định." Anh ta cười nói.
Brown và Oury: ". . ." Người này sao đột nhiên lại thông minh vậy.
Oury cũng nói: "Tống, điều kiện này công ty chúng tôi cũng hoàn toàn có thể, hơn nữa có thể mở hai nhà máy thuốc, cô thấy thế nào?"
Brown: ". . ." Hai tên người này mặt dày hơn người kia, vậy mà muốn đào góc tường của ông ta.
Ông ta vội vàng nói: "Ai nói công ty của chúng tôi không đồng ý, các cậu suy nghĩ nhiều rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận