Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 410. Bọn họ đều bị hoảng sợ 2

Buổi trưa mỗi người đều tới phòng làm việc thật sớm để chuẩn bị, phương diện quần áo và hình tượng cũng được chú ý hơn.
Tống Sở vẫn ngủ trưa như mọi hôm, ở trong ký túc xá đánh một bộ quyền, lúc này mới cùng Tống Bình, Cố Việt đi tới phòng họp.
Bây giờ đã là hai giờ kém năm phút, nhưng mà xưởng trưởng của các nhà máy đều tới rồi.
Sau khi Tống Sở vào cửa, đám người Ngụy Nhiên đều đứng lên chào hỏi, "Chủ nhiệm Tống."
Trong phòng họp đang ngồi không người đã từng hợp tác với nhà máy và khu nuôi dưỡng, nhưng từng giao tiếp với Tống Sở lại chỉ có vài người.
Nhìn thấy Tống Sở tiến đến, bọn họ vừa định chào hỏi, ai ngờ chợt nghe mấy người của ban kinh tế huyện gọi cô là Chủ nhiệm Tống, chuyện này khiến cả đám bọn họ ngây ngẩn cả người.
Bọn họ không nghe lầm chứ? Mấy người này gọi Tống Sở là Chủ nhiệm Tống?
Tống Sở gật đầu mỉm cười với mấy người Ngụy Nhiên: "Đều đến rồi à."
Xưởng trưởng La của nhà máy trang phục có quen biết với Tống Sở, anh ta có chút không dám tin thử gọi một tiếng, "Chủ nhiệm Tống?"
Tống Sở cười nói: "Chào xưởng trưởng La!"
"Cô là Phó chủ nhiệm của ban kinh tế huyện?" Xưởng trưởng của nhà máy máy móc tỉnh cũng đã tiếp xúc với Tống Sở vài lần, nhịn không được hít và một hơi rồi hỏi.
Chắc đang đùa đấy nhỉ?
Tống Sở cười gật đầu, đứng trước bàn làm việc thuận tiện giới thiệu bản thân, "Không sai, tôi chính là Phó chủ nhiệm của ban kinh tế huyện Tống Sở, sau này xin các vị hãy chiếu cố nhiều hơn."
Không ít xưởng trưởng đang ngồi ở đây không nhịn được mà hít vào, Tống Sở vậy mà lại là Phó chủ nhiệm của ban kinh tế huyện, bọn họ đều bị hoảng sợ.
Giống như xưởng trưởng La, biết Tống Sở sẽ tới ban kinh tế huyện làm việc, nhưng cũng chỉ cho rằng cô sẽ làm trợ lý thông thường thôi.
Ai mà ngờ cô lại đột nhiên bay vút lên cao làm Phó chủ nhiệm chứ.
Mọi người đều biết, bộ phận mới thành lập này, lớn nhất là Phó huyện trưởng Thịnh, lớn thứ hai chính là Phó chủ nhiệm.
Hơn nữa rất nhiều công việc đều là Phó chủ nhiệm này làm, quyền lợi tương đối lớn.
Sắp xếp như này thật sự không có vấn đề gì sao? Tống Sở có phải là còn quá trẻ tuổi không? Hơn nữa kinh nghiệm của cô vẫn còn thấp!
Đám người xưởng trưởng La quen biết Tống Sở đều nghĩ như vậy, càng đừng nói tới những xưởng trưởng không quen.
Nhưng mà không cần biết trong lòng bọn họ nghĩ thế nào, mọi người đều là người thông minh, đương nhiên sẽ không lộ ra bất kì nghi vấn nào.
Đều chủ động nhiệt tình chào hỏi Tống Sở, "Chào Chủ nhiệm Tống!"
Chờ sau khi Tống Sở ngồi xuống, mấy xưởng trưởng quen biết cô còn cố ý lôi kéo cô cùng nhau nói chuyện phiếm.
Nhìn những người khác đều có chút ước ao, sớm biết vậy lúc khu nuôi dưỡng hợp tác với nhà máy, bọn họ cũng cần phải coi trọng, sau này có quen biết với Tống Sở trước, bây giờ luôn cảm thấy những người kia ăn được miếng ngon.
Hai giờ đúng, Thịnh Thanh Dương vào phòng họp.
Tất cả mọi người đứng lên chào hỏi anh ta trước, sau đó mới ngồi xuống.
Thịnh Thanh Dương ngồi ở chủ vị, cười nhìn mọi người mở miệng: "Ngày hôm nay bảo mọi người tới đây là vì có một việc quan trọng, làm phiền mọi người hợp tác."
"Đầu tiên tôi giới thiệu với các vị thành viên của ban kinh tế huyện chúng tôi trước, tương lai triển khai công việc cũng dễ khai thông hơn."
Trọng điểm giới thiệu của anh ta là Tống Sở, "Vị này chính là Phó chủ nhiệm của ban kinh tế huyện chúng tôi, đồng chí Tống Sở."
"Trong thời gian ngắn cô ấy đã xây dựng xong một khu nuôi dưỡng có quy mô không nhỏ, đồng thời còn làm rất thành công, còn hợp tác với không ít xưởng trưởng đang ngồi đây, tôi tin mọi người cũng không còn xa lạ gì với cô ấy nữa."
"Mọi người đừng nhìn cô ấy tuổi còn trẻ, nhưng lại là một đồng chí có chính kiến, năng lực còn rất mạnh, hy vọng sau này mọi người tích cực phối hợp làm việc với cô ấy."
Những người khác nghe tới màn giới thiệu này là biết, Phó huyện trưởng Thịnh rất coi trọng Tống Sở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận