Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 693. Cuối cùng cũng hiểu tại sao 2

Cố Việt cười nói: “Các người không cần tưởng tượng đâu, chỉ cần biết người yêu của tôi lợi hại đến như vậy là được rồi.”
Đám người Phỉ Lân trên mặt đầy vẻ kinh ngạc nhìn Cố Việt: “Chậc chậc, anh cái đóa hoa này cũng lợi hái quá.”
Bọn họ cũng phát hiện, lần này sau khi Cố Việt trở lại, tính tình không có lạnh lùng như trước kia nữa, cả người cũng sáng sủa không ít.
Trước đó bọn họ còn cảm thấy kinh ngạc, làm sao lại có thể xuống vùng thôn quê làm thanh niên tri thức, tính tình lại biến đổi ngay.
Nhưng nhìn những người thanh niên tri thức khác trở về từ nông thôn, vốn là sáng sủa cũng trở nên yên lặng hướng nội, Cố Việt này có điểm không đúng.
Trước đó không hiểu, nhưng bây giờ sau khi nhìn thấy Tống Sở, rốt cuộc bọn họ cũng biết là tại sao.
ở trước mặt Tống Sở, Cố Việt càng sáng sủa hơn, cái loại lạnh lùng đó ở trên người cũng biến thành một cảm giác ấm áp như ánh mặt trời, lại còn có thể nói lời yêu thương trước mặt đám đông nữa, chủ động với đối tượng.
Cái người mà bọn họ đã từng quen hoàn toàn không dám tưởng tượng được.
“Lão Cố, hai người bây giờ nhìn rất đẹp đôi, nhìn rất xứng đôi.” Dư Huy cười nói.
Đám người Phỉ Lân cũng nói: “Đúng, các người rất xứng đôi.”
“Tôi cũng cảm thấy như vậy.” Cố Việt nắm tay của Tống Sở huơ huơ ở trước mặt mọi người.
Mấy người Phỉ Đình nhìn thấy Cố Việt nắm tay Tống Sở ân ái thân mật, thất sự rất muốn kéo anh ra…
“Ccas người có uống rượu không?” Phỉ Đình hỏi mấy người Tống Sở.
Dư Huy nói: “Tới đây tới đây, mỗi người cùng uống chút đi, sẽ cho người đưa các người về.”
Tống Sở cho tới bây giờ cũng không nhăn nhó ở điểm này: “Được, vậy thì uống chút đi.”
Mấy người Hoắc Dao cũng đều gật đầu: “Uống đi!”
Dư Huy bảo người cầm lại đây một két bia, mọi người vừa trò chuyện vừa uống rượu.
Sau đó tất cả những người có mặt ở đây đều mời rượu Tống Sở và Cố Việt, hai người cũng đều tiếp hết.
Chờ sau khi uống mấy vòng, Phihr Đình nhìn mười mấy vở chai rượu bày trước mặt Tống Sở thì thở dài nói: “Sở Sở, cô thậm chí ngay cả uống rượu cũng lợi hại như vậy nữa, tôi bây giờ cảm thấy, cũng chưa có thứ gì mà cô không biết cả.”
“Sở Sở, cô quá mạnh mẽ, tôi mới một chơi mà cảm giác đầu tôi hơi choáng váng rồi.” Đỗ Đồng lại lộ ra dáng vẻ mê muội nho nhỏ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoắc Dao dính vào một tầng phấn nhạt, mang theo mấy phần men say kéo cánh tay Tống Sở: “Sở Sở, tối nay tôi muốn ở cùng cô, làm sao mà cô có thể lợi hại như vậy.”
Tống Sở nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn này thì cảm thấy thật là đáng yêu, cười cưng chiều sờ đầu của cô ấy một cái: “Được, vậy thì tối nay tôi ngủ cùng cô.”
“Sở Sở, cô tốt quá, tôi thích cô quá!” Hoắc Dao ôm lấy cánh tay của cô cà cà một cái.
Cố Việt: “…” Đột nhiên cảm thấy đề nghị trước đó của anh, hoàn toàn là tự mình đào hố cho mình.
Anh còn muốn trở về, âm thầm vào phòng của Tống Tiểu Sở để thân thiết đâu, chỉ như vậy mà đã bị sụp đổ rồi.
Ba người Đỗ Đồng không ngừng nhìn Hoắc Dao với vẻ hâm mộ: “Thật tốt khi các người sống chung với nhau!”
Cố Việt không nhìn nổi nữa, một hai người phụ nữ này thật là quá đủ rồi, sau đó âm thầm cho Phỉ Lân một ánh mắt.
Phỉ Lân lập tức hiểu, bạn tốt đây là muốn kêu anh ta nhanh nhanh tìm đề tài để rời đi, đỡ cho mấy cái cô gái này cứ luôn quấn lấy người yêu của mình.
Anh ta suy nghĩ một chút, nhìn Tống Sở nói: “Sở Sở, tôi nghe nói cô ngoại trừ giỏi điều chế thuốc và đàm phán ra, thì làm kinh tế cũng rất giỏi phải không?”
Sau khi uống rượu mới vừa rồi, mọi người cũng đã thân quen với Tống Sở, còn cùng nhau gọi Sở Sở giống với Nghiêm Phi, cảm thấy như vậy tương đối thân thuộc.
Dĩ nhiên có điều là cái loại thân thuộc với em dâu thôi.
Bởi vì dạo gần đây Tống Sở nổi danh với chuyện thương lượng với thương nhân nước ngoài, cho nên kinh nghiệm việc hay tất cả mọi thứ về cô cũng đã được điều tra qua.
Vừa khéo hai ngày trước anh ta nghe anh trai của mình đề cập đến, nói Tống Sở cũng là một nhân tài có năng lực về việc làm kinh tế, chỉ tiếc là không có thú gì với việc làm kinh tế.
Văn phòng kinh tế thủ đô muốn đào người từ Thịnh Thanh Dương, chỉ là không thành công thôi.
Tống Sở cười trả lời: “Cũng khá tốt thôi, có điều là có chút kiến giải mà thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận