Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão

Chương 658. Trở thành người cùng hội cùng thuyền 1

“Dĩ nhiên có thể.”
Tống Sở cầm một chai thuốc hạ sốt từ trong túi xách ra, còn có một bản kết quả báo cáo lâm sang và kết quả thí nghiệm.
Jacques nhận lấy trước tiên xem bản báo cáo một chút, Tống Sở còn rất chu đáo phiên dịch ra tiếng Pháp.
Số liệu ở phía trên tờ giấy anh ta đều có thể xem hiểu hết tất cả, cũng vì vậy mà trên mặt lại lộ mấy phần xúc động.
“Tống Sở, cô thật sự đúng là một thiên tài.” Sau khi anh ta xem xong bản báo cáo, lại vô cùng cảm thán nói.
Thật đáng tiếc là cái người thiên này lại không muốn đến làm việc ở công ty của bọn họ, nếu không thì quá tốt rồi.
“Bản quyền sáng chế của thuốc hạ sốt và thuốc kháng sinh, chắc hẳn là cô cũng đã xin rồi chứ?” Anh ta hỏi.
Tống Sở gật đầu cười nói: “Không sai, tôi đều đã xin giấy phép cho tất cả rồi.”
“Cô có nhượng lại bản quyền sáng chế của hai loại thuốc này không? Nếu như cũng nhượng lại, những điều kiện mà cô nói ra trước đó, thì tôi chắc chắn từ bảy mươi phần trăm đến tám mươi phần trăm có thể thành công.”
Jacques lần này dung thành ý của mình, cũng như nghiêm túc đối với chuyện này rất nhiều.
“Bây giờ thuốc kháng sinh thuộc về bản quyền sáng chế của mình tôi, có thể bán giấy phép độc quyền sáng chế.”
Tống sở nói tiếp: “Bây giờ thuốc hạ sốt thuộc quyền sáng chế của sở nghiên cứu tỉnh Nam, có điều là bọn họ bên kia cũng có thể bán lại giấy phép độc quyền sáng chế.”
Đây là những điều mà trước đó cô đã nói xong với đám người viện trưởng Kiều từ sớm.
Jacques trầm tư một chút rồi nói: “Không thể trực tiếp nhượng lại quyền sáng chế hay sao?”
Tống sở lắc đầu một cái trả lời: “Cái này không có cách nào khác, dù sao hai loại thuốc này rất quan trọng đối với người ở nơi này của chúng tôi, công ty điều chế thuốc của chúng ta cũng phải sản xuất ra.”
“Với trình độ sản xuất của chúng tôi bây giờ, đã có thể đáp ứng được các nhu cầu ở trong nước, nhưng vẫn còn chưa có thực lực để cạnh tranh với thị trường quốc tế, cho nên cũng sẽ không tạo ra ảnh hưởng gì đối với công ty của các người.”
“Nếu như trao quyền sáng chế cho công ty các người, các người có dây chuyền sản xuất tân tiến nhất, tin chắc rằng rất nhanh là có thể đưa vào thị trường quốc tế, càng có thêm hai loại thuộc để cạnh tranh với các công ty dược khác trong thị trường thuốc, là tối đa hóa lợi ích của các người rồi.”
Cô ngừng một chút rồi nói: “Cho nên nhượng lại và trao quyền sáng chế, đối với các người mà nói cũng không cần phải đặt nặng như vậy, nhưng đối với chúng tôi mà nói thì điều này rất quan trọng.”
Jacques lúc này đột nhiên lại hiểu rõ tâm trạng của Jonas trước đó rồi, Tống Sở quá biết tẩy não, anh ta lại cảm thấy những điều mà cô nói dường như mới là đúng.
“Tống Sở, quyền của tôi có hạn, những yêu cầu của cô thật sự không cách nào chắc chắn được, cô cứ chờ kết quả sau khi tôi báo lên tổng công ty.”
Tống Sở gật đầu một cái nói: “Không thành vấn đề, tôi có thể chờ.”
Tiếp đó cô chỉ quyển tạp chí đang để trên bàn, chuyển đề tài nói: ‘Có điều là tôi hy vọng các người hãy nhanh chóng sớm cho tôi một câu trả lời, tôi phỏng đoán các công ty điều chế thuốc lớn khác đã xem số tạp chí này, chắc hẳn là sẽ rất nhanh liên lạc với tôi thôi.”
Jacques dở khóc dở cười nói: “Có phải cô muốn nói, nếu như tôi không muốn đầu tư cho tương lai, thì chính là có những người khác sẽ nghĩ đến khai thác kho báu không?”
Anh ta lúc này thật sự vô cùng hối hận vì đã cười trên sự đau khổ của Jonas còn xem náo nhiệt nữa, mùi vị bị nắm mũi dắt đi thật sự quá khó chịu.
Đây vẫn là lần đầu tiên anh ta sinh ra loại cảm giác không biết làm sao này, và với đây còn là lần đầu tiên anh ta lại phải nhận thua như vậy.
Tống Sở cười ra tiếng nói: “Jacques, anh quả nhiên là một người sáng khoải, lời này trong lòng anh biết là được rồi, thật sự thì không cần phải nói ra đâu.”
Jacques: “…” Anh ta một chút cũng không muốn làm cái người sảng khoái này.
Hít sâu một hơi, anh ta đưa tay nói: “Tống Sở, tôi sẽ nhanh chóng sớm cho cô một câu trả lời chắc chắn, xin cô trước tiên không cần phải cân nhắc những công ty điều chế thuốc khác.”
Nếu như không có bài luận văn này trên tạp chí “Sinh vật quốc tế”, anh ta còn có thể kéo dài việc thảo luận với Tống Sở, bây giờ thì lại không thể rồi.
Biết rõ là Tống Sở cố ý đào một cái hố chờ anh ta nhảy xuống, nhưng anh ta vẫn không thể không nhảy xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận